Ta bất chợt nhìn trời qua ảo giác
Và MÙA XUÂN…
Như rượu say mềm
Em đến… em đi
Mắt buồn ngơ ngác
Tiếng còi tàu ướt lạnh sương đêm
Ta bất chợt yêu đời như cỏ dại
Lan man vô tận những chân trời
Cỏ cứ mọc… mà em đi mãi
Để thì thầm rớt lại… nẻo xa xôi…
HỒ KHẢI HOÀN