Vài nét về tác giả:
Tên thật: Dương Ngô Minh Đức
Sinh ngày 12/05/2008, tại Thái Nguyên.
Bút danh: Quế Minh
Hiện đang học lớp 10 chuyên Văn, trường THPT Chuyên Thái Nguyên.
Thể loại: thơ, văn xuôi.
Từng tham gia Trại sáng tác văn học trẻ 2023 tại Thái Nguyên, đã có tác phẩm đăng trên tạp chí Văn Nghệ Thái Nguyên.
__ __ __ __ __ __ __
Chiếc dương cầm
Tặng K.N.
Chiếc dương cầm bám bụi xộc xệch nằm góc phòng
đã bao lâu rồi không ngón tay chạm tới
phương ấy – chủ nhân nó
si mê rượt theo tiếng vọng lạ hướng hoàng hôn
bỏ lại túi thơm nhiễm bùn
đánh rơi hồn trăng ngàn năm tinh lọc
lắt lay chậm tan vào mây chiều
Chiếc dương cầm cô đơn
yếu ớt không thể ca hát nữa
nên người ta quên đi bao tiếng súng bão bùng
nên người ta quên đi cõi mộng tràn thinh sắc
chiếc dương cầm hoảng hồn lên
chợt băn khoăn
về cái chết của chính mình…
Khúc nhạc chiều lay lắt dần
bao tiếng vọng hoàng hôn dần giăng sương khắp lối
đầu độc những tiếng ca ốm yếu bằng những thanh âm xốc nổi
những lời rền rĩ chẳng còn ngân vang tự đáy sông
hờ hững rêu phong dạt theo dòng
lả lả buông rơi rớt bao ý vị
ôi cứng đôi chân – còn đâu điệu ballet nhịp nhàng
ôi khô khoé mắt – còn đâu khúc sonate khắc khoải
và đôi tai loà nhoà dần bao ý thơ
nắng quạnh quẽ nhợt đi
chiếc dương cầm tự làm cuộc phân li.
Đã bao lâu tôi trông thấy chiếc dương cầm
xộc xệch bám bụi nằm góc phòng
giờ lằng lặng chực tan về đáy sông…
__ __ __ __ __ __ __
Đô thị
vội vã xe lạnh lẽo qua phố
người chạm mặt nhau bằng ánh mắt lơ là
những đến – đi chóng vánh
khép nép 24 giờ trong 24 giây
không một dấu lặng trong bản đàn xô bồ
những nốt nhạc thêm rề rà nặng trĩu
compa xoay đi xoay lại đường tròn
chẳng bao giờ chịu chệch quỹ đạo
mặc bao góc đơn bạc nối tiếp nắng mưa
hồn loà nhoà trong rubik dang dở
nhịt nhằng dây điện trói buộc ước mơ
miếng đời biến thiên bao rối gỗ chực chờ
chúng ta vẫn hoài chạy đua vần vũ
lập lòe đèn điện vẫn thao thức đêm ngày
để hồn trăng
lẻ bóng
dần lắt lay…
__ __ __ __ __ __ __
Ghi chép trên bàn
trên mặt bàn
sách vở ngổn ngang
lộn xộn tạp nham bất phân loại
mấy cuốn rực rỡ
chễm chệ đặt lên đầu
những tập vở cũ kĩ bé nhỏ
khép nép núp dưới sâu
khi có ai cần:
không cần biết nội dung
cứ nhìn bìa – đẹp là lấy
những tờ giấy
bên góc bàn
mãi mãi chẳng nên tranh
tư lự vẽ
rồi chúng lại tẩy xé
bởi ngợp giữa điệp trùng sách vở
bởi chẳng thể thấu thị đen – trắng
bởi chẳng thể tỏ tường đúng – sai
…
giữa loạn lạc giấy vở xô bồ
cặm cụi bóng người thư kí gạn lọc
cố đào từng hạt giống chữ tủn mủn
để trổ mầm lên kí sự đời mình…
__ __ __ __ __ __ __
Những bức tranh
1.
Những bức tranh
khép nép ẩn trong phòng trưng bày hoang vắng
mặc kệ người nghệ sĩ điểm vào đời chúng
những gam màu tinh lọc
mặc kệ người nghệ sĩ bỏ lại dư ba
trong cái tên gợi mở
những bức tranh trầm mặc đơn sắc
hay chúng rờ rỡ bao ánh sao thầm lặng
mà ta chẳng tỏ tường?
2.
Rất nhiều người đến xem tranh
kéo theo những cái chỉ tay trên phông vải mong manh
bong tróc từng mảng màu lẻ tẻ
Cũng có người đến xem tranh
gieo vào chúng những nắng hạt long lanh
hồn lóe lên từ đáy bể
Dù trước dù sau
những bức tranh vẫn sừng sững
nguyên màu.
__ __ __ __ __ __ __
Những giây phút
những giây phút hoan lạc
bỏ lại ta
những tháng ngày
trống rỗng
những giây phút hờ hững
bỏ lại tình
đơn bạc
nét dở dang
những giây phút xốc nổi
bỏ con đường
thu úa
bình minh tàn
ôi những giây phút nhỏ
hoài thai
bao phận đời…