Nhà thơ Phạm Công Trứ
Có trẻ là có tiếng ru
Có “nựng” bú tí, có “hù” quanh nôi
Có trẻ là có tiếng cười
Có chó ngồi cạnh, có người đuổi theo
Có trẻ là có mè nheo
Đã đòi ăn kẹo, còn lèo ăn kem
Có trẻ là có chị em
Bảo thương con giếc, lại thèm con rô
Có trẻ là có reo hò
Chẳng mẹ về chợ, cũng bò cành cao
Có trẻ là có oánh nhau
Đứa mếu máo, đứa ôm đầu ôm chân
Có trẻ là có phân trần
Cái không thì nhớ, cái cần lại quên
Có trẻ là có khói lên
Bên đống than nướng cắm thêm dây diều
Có trẻ là có phiêu diêu
Ngõ đêm đom đóm, đồng chiều cỏ may
Có trẻ là có ngày mai
Trống trường điểm tiếng học bài líu lô…
Leave a Reply