MẸ TÔI

Home NHÀ VĂN Thơ MẸ TÔI
MẸ TÔI

Thơ Lê Văn Vọng


Nhân ngày giỗ Mẹ

Lưng mẹ còng gậy chống chỉ mấy gang
Nền nhà đất, giường phải kê thấp xuống
Mái rạ cùn, sân vườn trống rỗng
Thân mẹ gầy như một cọng rơm khô.


Con chỉ như cơn gió thoảng qua hè
Năm tháng xa xôi, ngày ngày biền biệt
Căn nhà nhỏ hứng cả trời gió bấc
Tấm chăn đơn mẹ đắp cả nỗi buồn.


Con như là một kẻ vô tâm
Cứ đau đáu chân trời góc bể
Đâu có biết những đêm dài không ngủ
Mẹ gập người mà thức với cơn ho.


Không chờ được con, bố để lại nỗi buồn
Một côi cút giữa thân gần và xa lạ
Để sớm tối mẹ bạn bầu cùng con chó
Ngày mẹ đi, chó cũng khuất theo người.


Mẹ ơi, mẹ ơi!
Mười năm con đi vào nơi khói lửa
Hơn ba ngàn ngày mẹ trông chừng đầu ngõ
Một mẩu tin về mười năm không có
Con ở đâu, hay đã hóa đất rừng?


Mẹ ơi mẹ ơi!
Con chẳng thể mang về được cho mẹ vinh quang
Mẹ cũng không chờ một vinh quang nước mắt
Con đã trở về bằng xương bằng thịt
Giấc mơ này hơn tất cả mọi huân chương.

Leave a Reply

Your email address will not be published.