Người say ư
– Không phải
mặt trăng đấy, chói chang nhìn bóng tối
Người say à
– Sai rồi
là tiếng gọi hớt hơ thời hoang dại
đang ngời lên muốt trắng cả vùng
Người say đó phải không
– Chưa hẳn
ấy dòng sông, bắt nguồn từ sao thổ
bao quanh co mới tới được bây giờ
xin đừng khuấy lòng ta ngầu đục
Kẻ dạn dĩ thò tay vào ẩn ức
viết bức thư gửi bà mẹ sương mù
con hải âu sững lại trên bình hoa bằng sứ
chắc chắn là đang say
– Vâng ạ
Tiệc đã bày nhấp nhánh phương xa
ta liêng biêng khoác vai mình về dự.
NGUYỄN BÌNH PHƯƠNG