Hãy thương lấy các nhà thơ
Phải ăn Tết một mình trên trang giấy
Bánh chưng xanh, hoa đào đâu chưa thấy
Chưa thấy đâu thịt mỡ với dưa hành
Trên vòm cây lá hãy còn xanh
Và bầy chim chưa bay đi trốn rét
Các nhà thơ đã một mình ăn Tết
Đã một mình làm lấy cả mùa xuân
Biết làm sao trang báo Tết đang cần
Phút giao thừa câu thơ đòi có mặt
Dẫu không thơ loài người chẳng chết
Như loài người chẳng chết dẫu không hoa
Đã bao đời như thế các nhà thơ
Phải đối diện một mình trang giấy mỏng
Một cây bút, một ngọn đèn, một bóng
Với trong lòng triệu triệu những buồn vui.
ANH NGỌC