Thương quá xa xôi quan ải ơi
Đầu non mây trắng hãy còn trôi
Quan ải mù sương hay khói súng
Ngàn lau tươm tướp chĩa lên trời
Thương đến hôm nay cố nhân ơi
Ngậm ngùi thương vọng mãi khôn nguôi
Nghe hồn tử sĩ rầm rập tiến
Khắp dải biên cương vó ngựa phơi
Điệp điệp trùng trùng núi tới đồi
Thành quách quê ta giăng khắp nơi
Tạc vào trời đất như tranh vẽ
Lời thề xưa giữ có buông rơi
Khúc khuỷu ngàn năm quan ải ơi
Quanh co một bước núi chạm trời
Mây vẫn ngàn năm ôm ấp núi
Một tấc non sông quyết không dời
Núi sông muôn đời còn đứng đợi
Người quay lưng vội với nhau thôi
Ầm ầm sóng cuộn tung bốn phía
Địa liền với địa chẳng xa xôi.
16/8/2020
Trần Kim Thanh