Lạ lùng cái rét tháng Giêng
Sương lam như thể hồn thiêng đất trời
Gió thì đầy nắng thì vơi
Mắt em thăm thẳm giếng khơi hẹn mùa
Áo len mỏng bỗng thấy…vừa
Vòng tay hờ hững sau mưa ấm dần
Lạ lùng cái rét phân vân
Má hồng liếp cửa ngày xuân thẹn thùng
Một đi một bước một dừng
Cứ tang tảng thế chớ đừng mau trưa
Ngủ quên cái rét ngày xưa
Để giờ thầm tiếc khi mùa lưng lưng
Khi con tim nói ngập ngừng
Là khi lộc biếc sáng bừng tháng Giêng.
15-2-2022
HẢI ĐƯỜNG