(Trần Quỳnh Hoa chuyển ngữ từ bản tiếng Anh)
Vài nét về tác giả:
Alexandra Nicod là một nhà thơ và diễn viên người Thụy Sĩ gốc Tây Ban Nha, đã tốt nghiệp ngành Biên dịch và Nghệ thuật Sân khấu. Cô là tác giả của nhiều vở kịch cũng như tập thơ “Deshielo”. Cô cũng tham gia nhiều buổi đọc thơ và lễ hội thơ ở Thụy Sĩ, Tây Ban Nha và Ma-rốc. Một số bài thơ của cô đã được dịch và xuất bản trên các phương tiện truyền thông quốc tế và trong các tuyển tập thơ.
THÁNG TÁM
Chẳng quan trọng việc đôi môi em vẫn tiếp tục
tạo hình những nguyên âm của tên anh
dù không nhận được hồi âm…
Chẳng quan trọng việc những đầu ngón tay em
vẫn muốn chạm vào làn da của anh…
quá xa vời…
Cũng không quan trọng, khi tất cả nỗi đau của em
đang khao khát được nghỉ ngơi trong vòng tay anh…
giờ đã vắng bóng
Không
tất cả những điều đó không quan trọng nữa
khi trái tim trở nên dữ dội và linh hồn…
đang bùng cháy
TRỞ VỀ
Bay
từ miệng này sang miệng khác
đáp xuống
những chiếc giường lạnh lẽo
vấp ngã
vô số vực thẳm
lặn sâu
trong ngàn sự hỗn loạn
và cứ thế và cứ thế…
…trở về với chính mình
NHẬN THỨC
Bình minh lên
ở phía bên kia thế giới
thế giới của em
trong bóng tối
trái tim em lên tiếng
về anh
Bình minh lên
ở phía bên kia tấm gương
tấm gương mà chúng ta đã cùng nhau đập vỡ
chẳng còn soi chiếu
chẳng còn nói dối
chẳng còn lừa gạt
Bình minh lên
trong sâu thẳm nhận thức của em
dũng cảm bước tới đấng thiêng liêng
làn da nứt nẻ
tâm hồn già đi
sự khôn ngoan sẽ còn mãi
VỰC THẲM
Tôi không sợ vực thẳm
cũng không sợ ham muốn
hay điên loạn
Tôi không sợ đầu lâu
cũng không sợ xương
hay những con mắt hoang dại
nhưng một khi tôi bước ra thế giới
cái thế giới kỳ lạ mờ ảo đó
một khi đã ra ngoài
tôi bị tính nhút nhát tấn công
nền giáo dục tốt đẹp ấy đã ăn sâu vào tôi
quá khứ
vẫn bám chặt
vào những tế bào nữ giới của linh hồn tôi già nua
một khi đã ra ngoài
và sâu thẳm trong tôi
tôi túm cổ cái bóng của mình
dũng cảm
năng nổ
chủ động
Giờ tôi là người phụ nữ như thế…
TỪNG ĐÒN MỘT
Lớn lên với những đòn roi
lớn lên với những cú đấm…
trong sáng
mong manh…
Bất khả chiến bại
_____________________________
Poetry by Alexandra Nicod
About the author:
Alexandra Nicod is a Swiss-Spanish poet and actress who graduated in Translation and in Dramatic Art. She is the author of many theater plays as well as of the collection of poems “Deshielo” and has participated in poetry readings and festivals in Switzerland, Spain and Morocco. Several of her poems have been translated and published in international media and poetic anthologies.
AUGUST
It doesn't matter that my lips continue
to draw the vowels of your name
without getting an answer…
Nor does it matter that my fingertips
keep wanting to land on your skin…
too distant…
It doesn't even matter that all my pain
is dying to rest in your arms…
now absent
No
none of that matters
when the heart is wild and the soul…
burning
RETURN
To fly
from mouth to mouth
to land
in cold beds
to trip on
with multiple abysses
to dive
in a thousand confusions
and so on and so on…
…to return to me
CONSCIOUSNESS
It dawns
on the other side of the world
of my world
in the darkness
my heart speaks
it speaks about you
It dawns
on the other side of the mirror
of that mirror that we broke together
no more reflections
no more lies
no more deceptions
It dawns
in the depths of my consciousness
brave the step to the divine
the skin cracks
the spirit ages
knowing that the subtle will remain
ABYSS
I am not afraid of abysses
nor desires
nor madness
I'm not afraid of skulls
nor bones
nor wild eyes
but once I go out into the world
into that strangely unfocused world
once outside
I'm assaulted by shyness
the good education crept so deep into me
the past
still glued
to my old soul woman cells
once outside
and deep inside me
I grab my shadow by the neck
brave
dynamic
active
Now I am that woman…
BLOW BY BLOW
Growing up with blows
grow up with punches…
transparent
fragile…
Invincible