Núi cao lớp lớp đội trùng mây Đường cua dốc dựng, bủa rừng vây Khe sâu hun hút ôm suối vắng Ngược dốc, vịn rừng em lên đây.
Chon von lớp học lưng đồi cây Gió reo, mây ghé suốt đêm ngày Sân trường em trồng vườn hoa đỏ Hoa thi cờ hồng thơm nắng mai
Cô giáo bản xinh như mắt nai Như trăng hiền dịu độ thu đầy Em gieo con chữ trên xóm núi Mang cả xuân về với bản Mây
Xa xôi biên ải phía trời tây Sương giăng, nắng phủ ngủ vai gầy Đôi chân em bước nghiêng đồi núi Thắp sáng tương lai mảnh đất này.
TÌNH KHÚC HOA MỘC MIÊN
Tháng ba về anh đến quê em Hoa mộc miên như cây đèn thắp lửa Giữa tán rừng xanh bừng lên sắc đỏ Hoa bung biêng ngời ngợi hồn quê.
Hoa lặng thầm dẫn lối ta đi Đây Vị Xuyên một thời máu lửa Cây ngả nghiêng đạn thù cắt cứa Vẫn vẹn nguyên màu đỏ yêu thương
Ngược dòng Lô anh lên biên cương Thăm cô giáo nơi điểm trường xa lắc Đậu, bí đơm hoa ngô nương sai bắp Những cung đường quấn lượn thang mây
Chẳng thể nào quên kí ức nơi đây Đỉnh núi cao sương vây điểm chốt Điểm tựa tiền tiêu vững vàng luỹ thép Cùng mộc miên hát khúc tình ca…
Cao nguyên đá vời vợi nắng tháng ba Sông Nho Quế rộn ràng xanh tiếng hát Khắp quê em đang từng giờ đổi khác Lớp học khang trang, chợ ấm chân người…
Tiếng khèn ai say cả núi đồi Mùa lên nương mùa Khâu Vai họp chợ Hoa mộc miên đỏ trời thương nhớ Khúc nhạc tình vương vấn tháng ba.
HÁT CÙNG QUÊ HƯƠNG
Em như xuân thắm hoa đào Bừng lên đuốc lửa cháy vào tim anh Em lên khi tóc còn xanh Mưa chan nắng gội đã thành sương mây Tình yêu gửi trọn đất này Tháng năm gánh chữ cấy cày trên non Yêu thương xây đắp tâm hồn Núi xanh câu hát, suối nguồn vui reo !
Ước mơ chẳng thể đói nghèo Mầm xanh ngô lúa như theo em về Chặn dòng nuôi cá dưới khe Mở đường bạt núi, trồng chè ươm măng.
Thác reo điện sáng bản làng Sa nhân, thảo quả xếp hàng về xuôi Nỗi niềm ôm ấp đôi nơi Mãi yêu câu hát “Người ơi đừng về”!
Đèn đêm thức cạn sao khuya Nghe từng con chữ đi về trong thơ Đồi cao xao xác gió lùa Thương đàn em nhỏ đội mưa tới trường.
Em như con của bản mường Băng rừng lội suối, quen đường dốc khe Tình yêu dẫn lối, chở che Yêu em yêu cả lối đi của rừng.
Em như cây quế cây tùng Xanh reo gọi nắng hát cùng quê hương.
NẮNG CAO NGUYÊN Nắng phơi thác trắng lụa là Lung linh điện sáng bản xa sương mờ Sân trường ríu rít trẻ thơ Bê tông đường núi giăng cờ reo vui
Lúa ngô nắng thức nương đồi Váy hoa nắng ngủ tay người dệt thêu Vi vu nắng gọi sáo diều Nắng cài mây tím đón chiều trăng lên
Nắng nghiêng bóng núi vạn thuyền Đưa chân du khách thăm miền thạch hoa Tiếng khèn cõng nắng phù sa Trải lên triền đá mượt mà xanh êm
Nắng vàng quấn quýt tay em Kết đan áo gấm choàng lên núi đồi Rẽ mây bứt gió cổng trời Em ươm mầm nắng rạng ngời cao nguyên.