KHÂU VAI MIỀN NHỚ
Nhớ ngày hai bảy tháng ba*
Hẹn người năm ấy cùng ra chợ tình
Ai đang lẻ bóng một mình
Lên đây ta ghé chợ tình Khâu Vai.
Đông vui già trẻ gái trai
Về đây họp chợ chẳng ai lo tiền
Mỗi năm chợ mở một phiên
Bốn mùa xa nhớ… mở liền trong tim…
Thời gian như thể ngủ quên
Đất trời như cũng say duyên với đời
Chẳng ai ghen ghét, chê cười
Lạc trong thương nhớ… từng đôi thầm thì…
Dùng dằng câu hát cọi-sli
Trao nhau mộng ước quên đi lỡ làng
Đêm tàn mà chợ chưa tan
Mắt say trong mắt thắp ngàn ánh sao
Khắc vào đá núi khát khao
Vấn vương phiên chợ ngọt ngào, đắng cay
Năm sau ta lại về đây
Khâu Vai miền nhớ đượm say ân tình.
*Lễ hội chợ tình Khâu Vai tổ chức hàng năm vào ngày 27-3 âm lịch
TRĂNG RUỘNG
Quê em mùa nước đổ
Ruộng bậc thang trên đồi
Hóa thành trăm bậc nước
Như ngàn chiếc gương soi…
Ruộng quấn quanh triền núi
Như sóng xô lên trời
Ông trăng có ngàn chiếc
Trăng trời và trăng nước
Lấp lánh cùng sao rơi…
Cánh đồng trăng quê tôi
Hội vui mùa nước đổ
Người đắp bờ phát cỏ
Luống cày sáng đường trăng.
Mùa nước đổ mùa trăng
Bồng bềnh làn mây trắng
Trăng trên trời soi ngắm
Trăng ruộng nước quê hương.
Ơi! Ruộng trăng yêu thương
Gọi về hương lúa mới
Trăng trời mờ sương khói
Trăng ruộng vàng ấm no.
DÒNG NGỌC XANH NHO QUẾ
Sông Nho Quế như dòng ngọc bích
Chiếc gương soi kỳ vĩ núi đồi
Khe Tu Sản như cánh cổng trời
Tiên nga xuống trần gian tắm mát…
Khắp cao nguyên giờ đang đổi khác
Trường cao tầng điện sáng lung linh
Đường bê tông xóm núi chuyển mình
Nước hồ treo thoả niềm mong ước…
Từng đoàn khách rẽ mây vượt dốc
Thăm công viên địa chất ban sơ
Những đỉnh đá tựa như chiếc bút
Viết lên trời bao khúc nhạc thơ.
Dòng sông treo mái núi đôi bờ
Thuyền hoa xuôi nắng trời lên ngược
Hoa mộc miên làm duyên bến nước
Giữa mù mây sông rạng đất trời…