Vùng trời em
Vùng trời em có chim yểng, chim sáo
Ngọn cây cao chim khôn làm tổ
Sao anh chẳng ngó, chẳng màng
Sao anh chẳng mong, chẳng đợi?
Anh ơi
Núi không đẹp
Em khâu cho núi đẹp
Núi không xinh
Em vẽ trái tim thật xinh.
Người xa sẽ hóa gần
Người gần thương nhau như một
Chúng mình xứng đôi
Sáo liệng ngang đồi se duyên chồng vợ.
Những cánh tím dịu dàng
Ngày anh đi lính
Tôi mới mười ba
Sắc tím hoa cà
Làm tôi xao xuyến.
Ngày anh đi lính
Đò tiễn đưa người
Kéo cả khúc sông
Bao năm vẫn nhớ.
Ngày anh đi lính
Mây bay ngang trời
Nắm tay bịn rịn
Hôn hoài không thôi.
Ngày anh đi lính
Cuối đất cùng trời
Vẫn đôi mắt ấy
Lạc vào tim nhau.
Nơi có mặt trời thiêng
Gặp em anh nói rằng thương
Gặp em anh bảo rằng nhớ.
Anh ơi!
Hãy cùng em đi qua chín núi
Khúc quanh co mới thấy mình giàu
Hãy cùng em đi qua mười đèo
Sẽ thấy cuộc đời mình sang.
Núi cao ánh sao đong đầy
Sẽ thấy tình em thật đẹp
Thung sâu bóng trăng soi tỏ
Sẽ thấy tình mình thật trong.
Ở đâu có mặt trời thiêng
Ở đó có trái tim mọc
Ở đâu có con chim liệng
Ở đó có tình yêu bền.
Lời của những hạt mầm
Rừng đang yên
Sao chim đến đậu
Để lá cành khao khát mầm xanh
Anh nói có ngọn có nguồn
Có trái tim đơn côi
Sao lời anh gió nổi.
Em sinh nơi chốn này
Tấm thân gửi nơi bịch thóc
Hương lúa cho em xinh đẹp
Gạo thơm cho em trắng ngần
Suối trong cho em lời lời dịu mát.
Ngày ngày theo ngọn gió đồng
Tìm hương trong tóc
Giăng tình trong tim
Anh gieo lên đất cây không trái
Bỏ lại bên dòng những dối gian.
Anh ơi
Rừng đang yên nghĩa là rừng đang mọc
Em lớn khôn em phải biết lẽ đời
Anh chớ nghĩ một ngày em trao hết
Những nỗi niềm bưng kín từ lâu.
Màu mây trong mắt em
Mây bay ngang trời
Em muốn hái mây đem tặng
Anh có một mình sao không gắng sức cùng em?
Mây bay ngang trời
Em muốn hái mây ủ ấm tim anh
Mùa đông sẽ thành nỗi nhớ
Trời se duyên
Chúng mình nên chồng vợ
Trời se duyên
Chúng mình bện chặt bên nhau.
Vẫn bay ngang trời
Trọn đời chúng mình yêu nhau.
Dấu môi trên mây trời thành cổ
Ta bên nhau tưởng chừng không giới hạn
Bao ấm êm chút lộc biếc đương thì
Anh lặng lẽ khoác ba lô tiến về xa thẳm
Cây lá dẫn đường sông suối dắt anh đi.
Chiến tranh lùi xa
Dấu môi còn in trên mây trời thành cổ
Lá thư tình đã hóa thành búp lửa
Để dong riềng một đời nỗi đau riêng.
Chiếc ba lô gói trọn tình thương
Nơi bến bờ em cô đơn lắng nghe mạch đất
Chiến trường năm xưa những điều tưởng chừng không có thật
Trăng mật nghiêng soi thổn thức lá thư tình.
Vạn vật hồi sinh
Cờ sao tiến về phía trước
Sông suối reo vang bài ca bất tận
Thêm một lần đất nước gọi tên.
Nỗi niềm giăng mắc còn chờ
Em như sơn ca hót nhà người
Khiến hồn ta giăng mắc
Em như chim khướu hót bên đồi
Để lòng ta vấn vương.
Ngày ngày lân la bên cây đầu ngõ
Thấy cánh tím li ti
Ngày ngày tỉ tê con suối đầu bản
Cánh bướm rập rờn quấn quýt
Dòng trôi cuốn theo ánh nhìn.
... đêm tan hội.
Ai về lòng lửa đốt
Ai về trăng bắt hình
Ta mang khèn lá ra thổi
Ta mang sáo trúc ra bày
Lời lời theo cánh hoa đi gọi
Lời lời theo chim khuớu đi tìm
Gặp em ở giữa trái tim
Ấm áp nồng nàn.
Đã bao lần
Đã bao lần tôi đi tìm nguồn gốc
Của chiếc áo nâu thuở ông bà
Bàn tay vạch rừng bám đất
Của nả như bày ra.
Đã bao lần con sóng đẩy tôi ra
Chốn mênh mông rừng thẳm
Con chim hót ngày thành nhựa ấm
Quyện vào hương sắc bản làng.
Đã bao lần tôi đặt cược với đất
Để tìm ra chân lý cho mình
Ông cha sống một đời chân thật
Dựng lên làng cho bóng ngả lòng thung.
Để hôm nay tôi lặng nhìn bên suối
Thấy gương soi thương cội rễ muôn đời
Xin tạc lòng biết ơn lên bảy sắc cầu vồng kí ức
Thổn thức giãi bày với ngàn dặm quê hương.