Vài nét về tác giả:
Tác giả Phạm Hữu Trung, bút danh Phúc Hữu, là hội viên Hội Nhà văn Hải Phòng và Chủ nhiệm CLB Thơ ca Trung tâm Văn hoá – Thể thao huyện An Dương, Hải Phòng.
Tác phẩm đã xuất bản:
– Trăng chiều – Thơ – NXB Hội nhà văn, 2014
– Tự tình thu – Thơ – NXB Văn học, 2018
– Độc thoại – Thơ – NXB Hội nhà văn, 2024
ĐỢI
Mưa chan chớp giật gió dồi
Rưng rưng dáng mẹ vẫn ngồi đợi con
Thương con núi hóa thành hòn
Sông như sợi chỉ, trời còn cái vung
Nửa đời buộc bụng thắt lưng
Mẹ ôm dũng sỹ anh hùng hát ru
Con ơi ở cõi xa mù
Có nghe tiếng mẹ ngàn thu vọng về...
CHỊ TÔI
(Nhân tháng tri ân TBLS: 27/7/2024)
Anh giờ vời vợi cao xanh
Hồn theo sương khói tạc thành núi sông
Cạn khô nước mắt chờ chồng
Vọng phu ngay chính giữa không núi đồi
Chỉ là một mảnh giấy thôi
Chết không ngày giỗ chị ngồi thở than
Cầm lòng vái vọng phương Nam
Gọi tên anh giữa vạn ngàn sinh linh
Khói hương quyện trắng ảnh hình
Nhìn anh trẻ mãi... chỉ mình chị đau.
16/7/2024
CHA EM LÀ LÍNH BIÊN PHÒNG
(Tặng nhà thơ Lê Phương Liên)
Lại trở về với lính đảo chiều nay
Trời đỏng đảnh bỗng đặt bày mưa rét
Em có nghe ngàn thông reo bát ngát
Giữa biển khơi xanh sắc áo biên phòng.
Không ồn ào như Hải Lục Không quân
Chẳng sở hữu những khí tài hiện đại
Nhưng tình yêu trong em là mãi mãi
Đã dành cho anh người lính biên phòng.
Bao chiến công nối tiếp những chiến công
Và thành tích lại cộng dài thành tích
Em yêu anh niềm tin yêu da diết
Như sóng tìm bờ như máu chảy về tim.
Mỗi ngư dân là cột mốc đường biên
Để tàu anh đạp bằng con sóng dữ
Áo bạc màu mà trái tim thắm đỏ
Mang hình hài của Tổ quốc thiêng liêng.
Khi đêm về rực rỡ ánh đèn lên
Ngôi sao biển thức cùng anh nơi hải phận
Đứng trước biển lòng em thêm phấn chấn
Thành phố mình vươn tới những tầm cao.
Hải Phòng ơi đánh thức những khát khao
Quân hàm xanh cứ xanh thêm nỗi nhớ
Đừng hỏi vì sao em không thổ lộ
Nơi ấy có cha em từng là lính biên phòng.
THÀNH PHỐ TÔI
(Nhân kỷ niệm 69 năm giải phóng HP 1955-2024)
Thành phố tôi
Gối đầu lên miền sóng
Trang An Biên
Nữ tướng Lê Chân lập ấp dựng làng
Một "Hải Tần phòng thủ" phía trời đông.
Xứ sở địa linh
Sản sinh bao nhân kiệt
Cha ông xưa lẫm liệt văn khoa
Danh nhân văn hóa
Cho cổ kim giao thoa hội tụ
Sấm Trạng Trình nay vẫn tỏa lan.
Người Hải Phòng
Thách thức bão giông
Bao thế hệ máu, mồ hôi và nước mắt
Vẫn vẹn nguyên hào hiệp can trường
Sắc phượng hồng thắp sáng đại dương.
Quê hương tôi
Mỗi tên đất tên làng đã đi vào lịch sử
Bạch Đằng giang vùi thây giặc phương Bắc
Bến Bính, Xi măng vít đầu quạ Mỹ
Mở lái vươn khơi dũng mãnh những con tàu.
Thành phố tôi duyên dáng những cây cầu
Tân Vũ Bạch Đằng hiện thân niềm khát vọng
Đồ Sơn, Cát Bà ngân nga cánh sóng
Bến cảng dập dìu bầu bạn gần xa.
Đất nước vào thơ
Ngàn vạn ước mơ thắp sáng
Hải Phòng như rồng biển bay cao
Ý Đảng lòng dân tạo nên những công trình thế kỷ
Tạc vào thời gian kiêu hãnh nhường nào.
Linh thiêng hào hùng
Trường tồn cùng đất nước
Hải Phòng ơi!
10/5/2024
EM ĐI QUA ĐỜI TÔI
Em đi qua đời tôi
Như cơn mưa bất chợt
Đồng khô cây cháy khát
Bỗng nảy mầm non tơ
Em đi qua vần thơ
Thơ ngân thành điệu nhạc
Chiều xôn xao gió hát
Sóng ru bờ mênh mang
Em đi qua thời gian
Thời gian xanh trở lại
Mùa đơm hoa kết trái
Sông nặng lòng phù sa
Em neo vào hồn ta
Ta neo vào quá khứ
Tình yêu nơi trú ngụ
Sau hành trình tha phương.
CỔNG LÀNG
Trải bao giông tố vũ vần
Vẫn còn đó một chứng nhân giữa đời
Kiếp người năm tháng đầy vơi
Khi tan hợp lúc khóc cười, được thua
Đã say rơm rạ chiêm mùa
Còn thơm ký ức nắng mưa bộn bề
Cổng làng lưu giữ hồn quê
Hèn sang vinh nhục tỉnh mê cởi lòng
Lật lên từ lớp rêu phong
Nét xưa thấm đẫm bao dòng họ nay
Tôi đi qua bấy nhiêu ngày
Lục trong tiềm thức mà say đất làng.
20/2/2021
CHIỀU VỊ XUYÊN
Đến Vị Xuyên rồi, bỗng ngẩn ngơ
Bốn mươi năm vẫn đỏ màu cờ
Một mình lau lệ quanh bia đá
Đồng đội tôi về giữa thực mơ.
Một nỗi thương hoài nghẹn tứ thơ
Tuổi xuân nằm lại đến bây giờ
Kẻ thù còn đó đau nương rẫy
Mẹ vẫn ngồi kia đỏ mắt chờ.
Gió nấc từng cơn giữa bệ thờ
Kỳ đài hương tỏa, khói lơ thơ
Kẻ còn lặng lẽ bên bia mộ
Người mất tô thêm đỏ sắc cờ.
Sỏi đá vô tri cũng thẫn thờ
Xuân về đánh thức búp non tơ
Hoàng hôn tắt vội chiều biên giới
Mỗi bước chân đi xót cõi bờ.
Tháng 2/2021