KHÚC RU PƠ-LUNG
Bên cánh nhà dài
Khúc pơ-lung kon ngọt lành mát rượi
Mang hơi thở của sông của suối
Của Đăk Bla huyền thoại
Chảy về từ rẫy từ nương…
Cái địu hong đầy hơi sương
Mẹ mang em theo từ mờ sớm
Trỉa ngô, trỉa đậu trên nương
Ru em giữa những mùa quả chín
Con trên vai, nắng phủ trên đầu…
Bên lưng đồi
Em theo chị lên nương trồng sắn
Pơ-lung oh thì thầm giữa mùa xuân
Ngủ ngoan nha em, ngủ ngoan nha em...
Mẹ cha trên rẫy gieo mầm lúa thơm
Em lim dim đôi mắt mơ màng
Gói tròn giấc trong màu nắng sớm
Bóng kơ-nia ngả từ tây sang đông
Chị dịu dàng đôi tay ru em ngủ.
Hôm nay cha mẹ bận
Chị phải đến trường
Khúc pơ-lung sâu bà lại ru em ngủ
Em ngủ cho say để bố đi săn
Để mẹ đi xúc cá bên dòng suối
Ngủ ngoan nha em, ngủ ngoan nha em…
Lớn lên, tiếng em mềm như dòng suối
Em khỏe như búp măng giữa rừng già
Em hát hay như tiếng chim ch’rao
Bước chân em nhẹ như ngọn tre đung đưa trong gió
Ngủ ngoan nha em, ngủ ngoan nha em…
Lớn lên em sẽ đi săn con nai, con dúi
Bắt con chim xanh chim đỏ giữa rừng giữa núi
Xúc con cá trên sông trên suối
Trồng rẫy mía ngọt ngào trên khắp triền sông
Phủ kín ruộng đồng, thơm đất Kon Tum
Ngủ ngoan nha em, ngủ ngoan nha em…
CHIỀU KON KƠ-TU…
Sông lộng gió,
Đồi núi trầm tư ngắm bến chiều vàng
Thuyền độc mộc ngả lưng nằm đỗ
Đôi mắt nhìn mênh mang…
Những phiến đá lặng thinh
Nheo nheo ngắm bóng chiều trở gió
Nắng xiên khoai hong khô nỗi nhớ
Bạc phếch chiều Kon Kơ-tu…
Suối Hơ Lang rủ rỉ lời ru
Teng Tong kiêu kì tiễn mặt trời chậm chạp
Mùa vui về cho chiều thêm ấm áp
Mùi lúa thơm quyện lẫn hương rừng.
Điệu xoang bập bùng
Trầm bổng những nóc nhà trầm mặc
Mặt trời dần khuất
Màu mộc mạc dát vàng trùm lên Kon Kơ-tu.
Về Đăk Nia
Cách, cách, cách…
Tiếng em dệt phát ra từ khe liếp
Hòa vào non cao
Quyện cùng núi biếc
Cách, cách, cách…
Em cần mẫn, đăm đăm ánh mắt
Khung dệt song song, tay thoăn thoắt nhẹ nhàng
Điểm cho đời những nét hoa văn…
Em dệt tặng anh tấm thổ cẩm địu đàng
Màu đất, màu cây, màu hoa, màu lá
Để nhớ buổi gặp đầu tiên đầy bỡ ngỡ
Làm anh trót say mê…
Anh lạc vào Đắk Nia
Gặp em đang dệt vải
Sợi chỉ đỏ như đang thì con gái
Mơn mởn sắc đất trời
Bên khe liếp thơm mùi lúa mới
Tiếng lách cách vẫn đều hòa cùng nhịp xoang đêm.
Anh về Đắk Nia
Để nỗi nhớ căng dầy như thổ cẩm nhuộm màn đêm
Tiếng lách cách dội vang trong lồng ngực
Cơn mưa đi qua sũng ướt mắt môi mềm…
NHỚ BÓNG CHA GIÀ
Con đi lấy chồng, lòng mãi nhớ về cha
Tay đan đan những tấm chài buổi sáng
Chân khum bó bên ánh đèn chếch choáng
Suốt đêm ròng, soi con cá,con cua…
Con nhớ về những năm tháng ấu thơ
Cha chở con leo từng con dốc nhỏ
Con vô tâm, đâu thấy trong nhịp thở
Cha mệt nhoài nhưng miệng vẫn cười vui…
Nhớ những đêm dài mưa gió tả tơi
Ngôi nhà nhỏ rung lên như muốn vỡ
Cha tất tả đội mưa néo chằng chống đỡ
Giữa gió mưa nhưng con thấy yên lòng…
Bóng cha xưa…khổ tận lúc lưng còng
Nhưng vẫn dạy: không bao giờ được khóc!
Mồ hôi cha thấm màu lưng áo bạc
Vẫn đi về ướt đẫm giấc mơ con!
MỜI ANH VỀ KON TUM QUÊ EM
Mời anh về Kon Tum quê em
Lòng phố nhỏ cuộn mình trong sương sớm
Mùi lá é và mùi thơm rau dớn
Quyện hơi theo tiếng giã gạo ban chiều
Về quê em, xanh ngút ngát màu yêu
Ta choàng vai nhau giữa rừng cây gió thổi
Tiếng gà gáy thức buôn làng dậy vội
Sóng sánh lưng gùi cho đến lúc chiều buông
Bên chân cầu, em ngồi lặng giầm chân
Líu lo hát điệu tam-prai nho nhỏ
Anh sẽ bảo lòng anh bao thương nhớ
Lúng liếng mắt huyền, em e ấp cười duyên
Chiều bình yên bàng bạc mái nhà rông
Rẫy cà phê bung mình hoa trắng xoá
Tỏa hương ngọt dịu dàng đến lạ
Em tin rằng anh khó thể rời đi!
Lưng chừng dốc xa, vàng óng sắc dã quỳ
Như thắp lửa cho quê hương bừng sáng
Chứng tích một thời ken dày bom đạn
Anh hãy về say sắc mới quê em!...
T.T.T