Xin để nguyên, xin để nguyên như thế!
Đừng đụng vào chiếc lá sẽ rơi
Xin để nguyên, xin để nguyên như thế!
Đừng chạm vào ảo ảnh sẽ tan thôi
Xin để nguyên căn phòng em từng ở
Mưa đầu mùa buồn lắm phải không em?
Có điều chi làm em trăn trở
Hình như em cố giấu nỗi niềm riêng?
Xin để nguyên những đền đài, lăng tẩm
Bậc đá này em đã bước lên?
Tôi chạm vào như vẫn còn hơi ấm
Như vẫn còn hơi ấm dấu chân em
Xin để nguyên những buổi chiều vắng vẻ
Phút bâng khuâng em từng đứng nơi này
Cồn Hến thả làn khói mờ, lặng lẽ
Cơn gió lùa, khóm trúc khẽ quàng tay
Xin để nguyên, xin để nguyên tất cả
Xin để nguyên như thế đến nghìn năm
Thiên Mụ ơi, hãy tạc vào bia đá
Có một lần nàng đã đến đây thăm!
MAI VĂN HOAN