Vài nét về tác giả:
Nhà giáo, nhà thơ Phạm Ngà sinh ngày 22/01/1944 tại Hà Nội. Nguyên quán: Hòe Thị, Xuân Phương, Từ Liêm, Hà Nội. Ông tốt nghiệp khoa Văn, Đại học Hà Nội và từng giảng dạy văn tại trường cấp 3 Tiên Lữ, Hưng Yên. Ông cũng là nguyên Giám đốc, Tổng biên tập Nhà xuất bản Hải Phòng và kiêm nhiệm công tác Phó chủ tịch Hội Liên hiệp văn học nghệ thuật Hải Phòng 3 khóa 3,4,5 (1987-2003), cùng Hội trưởng Hội văn học Hải Phòng nhiều năm. Ông là hội viên Hội Nhà văn Việt Nam và hội viên Hội Nhà văn Hải Phòng.
Các tác phẩm chính đã xuất bản: Hoa nắng (thơ-hai tác giả 1981); Đi dọc thời mình (trường ca, 1986); Lời ru con của người yêu cũ (thơ, 1991); Trầm tư (thơ, 1995); Mảnh vỡ (thơ, 2001); Một miền văn chương (lý luận phê bình, 2008); Độc thoại mưa (trường ca, 2010); Đêm trở giấc (thơ, 2017); Phạm Ngà, Thơ và trường ca (2019).
Xin trân trọng giới thiệu với bạn đọc chùm thơ của nhà thơ Phạm Ngà:
SAU CƠN BÃO
Sau cơn bão
Mọi người ngơ ngác hỏi nhau
Cái gì còn, cái gì mất?
Hdjdhe
Những hàng cây xác xơ đổ gục
Những ngôi nhà tốc mái
Phố xá ngập ngụa rác rưởi
Vườn tược thoi thóp hoa màu
Gương mặt bơ phờ mất ngủ, lo âu
Cuộc thách thức giữa người và trời đất
Nbbhhb
Một trận chiến không cân sức
Một trận chiến hôm qua và hôm nay
Con người giao tranh với chính mình
Những khí thải tàn phá
Trống trải rừng đầu nguồn
Nước cuồng nộ nơi đập tràn xả lũ
Trái đất nóng lên, hăm dọa nước biển dâng
Kẻ thù vừa lộ mặt, vừa giấu mặt
Những cơn bão bất ngờ
Những cơn bão được cảnh báo trước
Hhhh
Ngày lại ngày
Đi trên phố xá làng mạc đầy thương tích
Những lo toan thường trực
Nín thở đêm ngày
Phó thác số phận rủi may
Cơn bão này tiếp cơn bão khác
Lại hỏi nhau cái gì còn, mất?
Jdjd
Cơn bão đất trời qua rồi
Chỉ ngại con người gieo bão sang nhau
Hhhhhh
KIẾP HOA
Giã từ thân cành
Những bông hoa theo phận người lưu lạc
Cuộc hành trình hương thơm và màu sắc
Lặng lẽ buông trôi
Hhhhhh
Như sứ giả muôn đời
Biểu tượng của sự dịu dàng và cái đẹp
Ban phát tình yêu hạnh phúc
Những bông hoa không ngôi thứ sang hèn
Không cách chia thù hận
Kiêu sa và thánh thiện
Đón chào cùng tiễn đưa
Hhhhh
Cánh hoa mong manh chìm lặn nắng mưa
Bao vần vụ thời khắc
Linh khí trời và đất
Dâng hiến kiệt cùng sắc hương
Âm thầm thoát xác
Nâng nhành hoa
như nâng cả kiếp đời mệnh bạc
Chợt thấy những bông hoa kia
như đang già đi trên ngón tay mình.
Hhhh
NGHỊCH LÝ
Càng gần càng cách mãi xa
Cái ta đánh mất là ta kiếm tìm
Sang chiều sống tuổi hoa niên
Trót yêu giữa chốn cửa thiền còn yêu
Nhọc nhằn chuốc đã bấy nhiêu
Đem cho đi cả những điều đầy vơi
Đã từng phiêu bạt muôn nơi
Về nhà sợ tiếng lá rơi cuối mùa
Dửng dưng trước kẻ đón đưa
Lại chạnh lòng những thiếu thừa người ta
Vui thì heo hút cũng qua
Buồn thì giữa một rừng hoa vẫn buồn
Kệ đời gió táp mưa tuôn
Ngẫm ra thân kiếp cánh chuồn trên sông
Người gần chẳng đợi chẳng mong
Lại đi thương nhớ người không của mình.