Vài nét về tác giả:
Tác giả Vũ Lập sinh năm 1946, quê quán tại Yên Hòa, Yên Mỹ, Hưng Yên. Ông là Chiến sỹ Trường Sa, cựu chiến binh Việt Nam, cựu giáo chức, Hội viên Hội VHNT Hưng Yên, nguyên Chủ tịch Hội VHNT TP Leipzig và vùng phụ cận CHLB Đức 2011 – 2018. Ông đã xuất bản 10 tập thơ với NXB Hội nhà văn.
Các giải thưởng về VHNT:
– Giải Ba (không có giải nhất) Thi thơ tứ tuyệt VN 2009 cho Bài “THẢ CÁI LIM DIM”, do Tạp chí Kiến thức ngày nay tổ chức.
– Giải thưởng VHNT Phố Hiến lần thứ ba (2006 – 2010) tập thơ TUYẾT BỎNG.
– Giải Nhất thơ “Ngày đàn ông” CHLB Đức tháng 6 – 2011.
– Giải Ba (không có giải nhất) Thi thơ “Việt Nam đất nước tôi” do UBNNVNVNONN Bộ Ngoại giao tổ chức 2011.
– Giải thưởng VHNT Phố Hiến lần thứ tư (2011 – 2015) tập thơ TÌNH NGƯỜI XỨ TUYẾT.
Trân trọng gửi đến bạn đọc một số tác phẩm thơ của tác giả Vũ Lập!
TÌNH XUÂN
Gió xuân nhè nhẹ hôn lên má
mơn mởn cỏ non dưới triền đê
thôn nữ mải mê trên ruộng mạ
đường vui quảy cả gánh xuân về
Jjjn
Mạ xanh như ngọc én nghiêng chao
mương đồng ai thả nước rì rào
ai mải cấy xuân quên lễ hội
kìa ai mắt biếc thả môi đào
Nhjjjjjkkk
Nắng xuân gửi hoa trên sắc áo
lối vào vườn cũ ngát hương chanh
đường làng thanh nữ cười khúc khích
trên cành bầy chích hót lao xao
Njjjjnnn
Giọt xuân hương quyện đón búp non
sân đình hội vật trống vang dồn
phấp phới đu bay lưng ong uốn
xuân quê tình thắm chẳng vàng son.
Njjjjjnnn
Nhjjjjjnnb
ĐẤT NƯỚC TÔI
Việt Nam đất nước tôi
từ thuở nằm nôi, ầu ơ bà kể
Lạc Long Quân lấy mẹ Âu Cơ
người theo cha lên rừng, kẻ theo mẹ về bể
mấy ngàn năm tạo dựng cơ đồ
Nnjjjnn
Việt Nam đất nước tôi
câu ca dao nặng chĩu cánh cò
hạt thóc hạt vàng đẫm mưa nguồn nắng lửa
thấm mồ hôi quện lời ca quan họ
đến ngày nay thóc gạo dư thừa
Jjjjjnj
Việt Nam đất nước tôi
từ Mục Nam Quan đến Mũi Cà Mau
đất với biển đâu đâu cũng danh lam thắng cảnh
bao kỳ quan văn hóa loài người
hút hồn du khách khắp nơi nơi
Njjjjnn
Việt Nam đất nước tôi
Quốc gia biển cả
hạt muối mặn lặn trong câu ca
ơi Trường Sa – Hoàng Sa
muôn ngàn đảo nhỏ còn đó, đậm máu ông cha!
Viêt Nam đất nước tôi
đất nước của thi ca
chiếc nôi văn hóa loài người
bao danh nhân thế giới
dấu ấn Văn Miếu đền thờ thi nhân
có Ngày Thơ toàn quốc
(chỉ Việt Nam và Bungari đất nước hoa hồng)
Nnjjjn
Việt Nam đất nước tôi
trải Đinh Lê Lý Trần Lê… Hồ Chí Minh
sánh Hán Đường Tống Nguyên Minh Thanh… Mao Trạch Đông
chẳng thời nào thiếu anh hùng hào kiệt
đầy kế sách giữ non sông đất nước
…
Việt Nam đất nước tôi
rạng danh thế kỷ hai mươi
thắng cả giặc trên trời, dưới đất
thế giới biết một Việt Nam thống nhất
loài người biết Việt Nam không chỉ cần cù, thông minh, dũng cảm
đầy ắp lòng nhân sẵn sàng là bạn
Nhjjnn
Việt Nam đất nước tôi
đổi thịt thay da từng ngày
sức vươn Phù Đổng
thế tựa rồng bay
dẫu tha hương, ngày ngày vẫn nhớ thương mẹ Viêt Nam
cùng chung sức nối vòng tay lớn
Njjjnnnn
Cho trái đất chỉ một màu xanh!
cùng nhân loại chung hưởng hòa bình!
Jjjjjn
Mjjjjj
TÌM
Tôi đi tìm dọc biển miền Trung
tìm mảnh vỡ
tìm ngọn gió hồng hoang ?
sóng cô đơn đuổi bắt mơ hồ!
Jjjjnnn
Biển cứ hát dập duềnh sóng vỗ
người nối người sánh đôi
tôi sải bước đơn côi
tìm cõi người trong cõi gian nan?
Bbjj
Nước mắt của trời gặp nước mắt trần gian
nước mắt ông cha hòa mồ hôi hóa biển
nắng lửa miền Trung cào xé thịt da
trĩu nặng những phong ba mùa bão
Njjjjnnn
Đáy đại dương kia ẩn chứa gì huyền ảo
để sóng mãi thét gào đêm đêm
lúc hiền hoà lúc cuồng loạn như điên
khi ngọt ngào lúc hòa đồng hoan lạc
Njjjjjn
dâng cho đời điệp khúc hoan ca
tôi tìm tôi giữa dòng đời xô lệch
nắng lửa gió Lào cào xé thịt da
nhìn ngọn hải đăng phía Hoàng Sa – Trường Sa
Tôi tìm dấu chân người đi canh trời gác biển.
Njjj
Nnjjn
TRƯỜNG SA KHÔNG XA
Mấy ai đến được Trường Sa
mênh mang sóng nước bao la biển trời
đảo chìm đảo nổi đứng ngồi
ông cha đổ máu để đời cháu con
Nhjjj
Mấy ngàn năm những mốc son
chủ quyền biển đảo nguyên còn dấu xưa
dân đảo thương lắm giọt mưa
nửa năm khô hạn nắng trưa ai từng?
Njjnnn
Ra đảo tay bắt mặt mừng
nghẹn ngào chia sẻ, tưng bừng hát ca
biển là quê đảo là nhà
ngày đêm canh giữ Trường Sa yên bình.
(Trường Sa lớn 18.4.2016 VTV và VOV đã phát 20.4.2016, tạp chí Langbiang in 2016)
Njjj
Njjj
THĂM KINH BẮC THƯỢNG
Bên kia sông Cầu là Kinh Bắc thượng
quan họ buộc ta bằng khúc ca đến hẹn
ta mắc cạn bạn tình bởi những “ý a”
áo tứ thân níu chân ta Thổ Hà Kinh Bắc thượng
chẳng sợ đắm đò sợ “chìm” trong mắt chị Hai
Kjjnnn
Môi mắt cười nghiêng ngả cả Giêng Hai
quan họ “luồn” nhau “khâu” bao giai điệu
ai nhìn “đứt giải yếm” cháy đáy lưng ong
“ứ hự” rồi cứ lóng lánh đưa đong
“chẳng mưa nắng vẫn ô che làm dáng”
Njjjnn
Xuân đong đầy quan họ chở Giêng Hai
rượu làng Vân bánh chưng xanh chả cá
khúc giò lụa chấm nước mắm Vạn Vân
về Kinh Bắc thượng ngày xuân
mớ ba mớ bảy buộc chân “bạn tình”!
Nnjjj
Hội xuân sao lắm người xinh
Nắm tay cho chặt chúng mình luôn đôi!
Njjjjj
Njjjjj
VIẾT Ở CÔNG VIÊN LEIPZIG
Anh dạo bước dưới bầu trời Leipzig
đàn bồ câu ríu rít gọi quanh mình
tiếng ai đó líu lo cười khúc khích
muôn sắc hoa ngào ngạt thả hương tình
Anh chợt nhớ nơi Tiên Dung – Chàng Chử
đất phù sa người thấm đẫm phù sa
anh lạ lẫm trước cảnh – người bản xứ
xanh sạch văn minh có tự bao giờ?
Anh nhìn hoa, hoa mỉm cười mắc cỡ
anh nhìn chim chim lững thững dạo chơi
anh nhìn mình thấy mình còn mắc nợ
cây khế hàng cau sông núi đầy vơi
Ta đã trải những tháng năm huyền thoại
xẻ dọc Trường Sơn dành lại tự do
bốn mươi năm đất nước non sông liền một giải
sánh cùng người còn bao nỗi âu lo
Anh viết gì khi Hoàng Sa Trường Sa đỏ máu ông cha
đã mọc Tam Sa thành phố
những đảo nổi đảo chìm đảo san hô
ai đắp bồi thành sân bay quân sự?
Anh viết gì những ngày ba mươi tháng tư
nơi nơi rực rỡ cờ sao
người vui gặp mặt người vào thiên thu?
năm xưa cháy bỏng ước mơ
lung linh như thể tứ thơ trăng rằm
Trải qua mấy cuộc thăng trầm
lung linh còn mấy phần trăm với đời
nỗi niềm non nước đầy vơi
soi gương – gương khóc mình ơi là mình!
Anh viết gì trước trăm năm biệt thự
nơi mắt xanh da trắng tóc bạch kim
ơi những mắt đen da màu lam lũ
đời tha hương đang mải miết kiêm tìm…?
Anh viết gì nơi mảnh đất thiên đường
thuế, Polizei không dám xài mãi lộ
tổng thống – thường dân uống chung dòng nước Pháp quyền
tài sản đếm đong bằng đồng Euro sạch?
Anh viết gì ở công viên Leipzig?
Leipzig, Đức 2006
Nnjjj
Nnjjj
XUÂN NHA TRANG
Em ơi đi Nha Trang
Ngắm nắng vàng thả mật
Gió vờn sóng mênh mang
Người – bông hoa đẹp nhất
Nnjjj
Em ơi đi Nha Trang
Tháp bà PoNa Gar
Thánh mẫu dân tộc Chăm
Huyền thoại gần ngàn năm
Nnjnnn
Kiến trúc xưa độc đáo
Nét hoa văn tinh xảo
Huyền ảo điệu múa Bông
Tung nhịp sóng rì rào
Nnjjj
Anh cùng em thăm đảo
Thuyền bồng bềnh ra khơi
Tắm bãi Chanh, hòn Miễu
Ăn trưa giữa biển trời
Nnjjjnn
Nghỉ ngơi đảo Hòn Tầm
Bể bùn ngâm mình tắm
Bừng thức cảm giác lạ
Ngắm mây trời rong chơi
Nnjjnn
Em ơi đi Nha Trang
Đắm say với biển khơi
Càng thương anh lính đảo
Gác biển trời Trường Sa!
Nnjjj
Nnjj
KHÚC DU CA TRỜI TÂY
Bỏ lại miền quê gánh nợ khổng lồ
Còng lưng người thân
Miền đất lạ ngơ ngác dừng chân
Ai bảo đi Tây là khổ?
nơi ấy Thiên đường đầy ắp khát khao
có ai hay tự thuở nào?
tiến sĩ sang Tây, vơi đầy xe quần áo
kỹ sư hóa, hóa nghề “lắc chảo”
du học du hành đậu tới… quán Neo
bao cô gái thợ may “xóa đói giảm nghèo”
khi hoa quả lúc bày ra đồ điện
tay ngọc ngà gai cứa da nhăn
bao chàng trai thợ hàn thợ tiện
Rong ruổi chợ Đời, chai mặt với hàng rong
Ai đã trải những tháng năm tuyết bỏng
thuốc lá lủi, lúc “đánh công”
làm thân lươn, khi đứng đầu ”cây sếp”
ta mải mê ngày đêm “đóng gạch”
mơ giấc mơ… chúa đất
gửi niềm tin vào những sổ đỏ
chẳng có tên mình!
Mùa đông nối tiếp mùa đông
mấy chục độ âm
cái lạnh cứ theo ta như bóng với hình
đi gom mảnh vỡ gia đình
đầy vơi băng giá… những hình con tim!
Trời Tây mơ thực ai tìm
mầm Xuân đã nảy nổi chìm mấy Đông?
Magdeburg, 12.2009
Nnjjjn
Nnjjj
LÍNH ĐẢO MƠ QUÊ
Mơ về ngắm bụi tre ngà
còn cây cong tớn như là sừng trâu
tìm người câu cá ao sâu
vì người con cuốc đêm thâu thả tình
Nnjjn
Về quê tìm lại bóng hình
đánh khăng đánh đáo sân đình vật nhau
sông xanh lấp lánh dưới cầu
tồng ngồng thi nhảy biết đâu ngượng ngùng
Njjjn
Nhớ món canh cá dọc mùng
người ta yêu đã tưng bừng… xe hoa
người yêu ta cũng rời xa
nhỡ nhàng thành kẻ thứ ba bên Tàu
Jjjjj
Người quê chẳng kể sang giầu
hái “hoa cứt lợn gội đầu” cứ thơm
có còn nấm rạ, nấm rơm
níu người thanh lịch hạt cơm đầu mùa
Nnjj
Về quê đi vãn cảnh chùa
sư thầy phong độ, vãi chưa lục tuần
tiểu đương má đỏ môi xuân
tần ngần tôi chẳng một lần dám quy
Jjj
Quê giờ già ở, trẻ đi
mưu sinh thành phố mấy khi trở về
quẩn quanh vui với người quê
láng giềng thân thiện phòng khi… tắt đèn
Njjnn
Nghề sư hơn kém với nghề kèn
quanh năm xôi thịt kiếm tiền như chơi
tình người mặn muối nhạt vôi
tôi về tìm cái bóng tôi thuở nào!
Nhjj
Bhhj
THẢ CÁI “LIM DIM”
Trưa hè mắc võng bóng cây
Dịu dàng hương nhãn đong đấy tiếng chim
Phù vân ai mải kiếm tìm
Ta về thả cái “Lim dim”cùng chiều!
Leipzig 4.2009