Người dịch: Nguyễn Hữu Thăng
Vài nét về dịch giả:
Nhà văn, dịch giả, nhà báo Nguyễn Hữu Thăng, sinh năm 1951; hội viên Hội Nhà văn Việt Nam, ủy viên Hội đồng Văn học dịch Hội Nhà văn Hà Nội, Chủ nhiệm Câu lạc bộ Thơ dịch Hội Nhà văn Hà Nội; tốt nghiệp Đại học tiếng Trung Quốc hệ đào tạo chính quy; nhiều năm làm công tác tuyên truyền đối ngoại, phóng viên quốc tế.
Đã xuất bản in riêng 12 đầu sách văn học dịch và sáng tác, cùng hơn 30 tác phẩm dịch khoa học thường thức.
Giải thưởng văn học Hội Nhà văn Việt Nam năm 2019.
G
H
NÀNG ĐI TRONG VẦNG SÁNG ĐẸP
Lord Byron (Vương quốc Anh, 1788 – 1824)
J
Như màn đêm, nàng đi lung linh dáng
Không gợn mây, trời lấp lánh đầy sao
Đẹp vô cùng sắc diệu huyền tối sáng
Hiện trong mắt nàng quyến rũ biết bao!
Ánh nắng ban ngày còn chói chang gay gắt
Ánh mắt kia mới hiền dịu nhường nào!
H
Nếu thêm bớt chỉ một phần mờ tỏ
Sẽ tổn thương vẻ đẹp khó thành lời
Trên mái tóc đen dập dờn óng ả
Như nhạt nhòa vệt sáng chảy buông xuôi
Trên khuôn mặt dường nghĩ suy thầm kín
Thấy trắng trong và cao quý khác vời!
H
Đôi lông mày, cặp má hồng mơn mởn
Âu yếm với ai lặng lẽ, dịu dàng
Nụ cười mê hồn, dung nhan lộng lẫy
Nói hộ cuộc đời cô gái hiền ngoan
Cả thế giới trong lòng nàng thanh thản
Một trái tim yêu trong sáng vô vàn.
H
H
HÃY NÓI VỚI EM, ANH YÊU!
Rabindranath Tagore (Ấn Độ, 1861-1941)
B
Anh yêu ơi! Hãy nói với em đi!
Hãy tâm sự bằng những lời anh hát.
Đêm mịt mùng. Trong mây sao đã khuất. Gió thì thầm qua kẽ lá chơi vơi.
Em sẽ để tóc mình buông xuôi. Tấm thân em áo choàng xanh trùm kín, bao trùm nào khác màn đêm.
Em sẽ ghì đầu anh vào tấm ngực em, nghe thủ thỉ tiếng tim anh cô độc. Em sẽ nhắm mắt lắng nghe con tim đập. Khuôn mặt anh, em chẳng dám nhìn đâu.
Khi anh dứt lời, ta im lặng bên nhau. Trong đêm tối chỉ ngàn cây xào xạc.
Bình minh sẽ ửng dần, màn đêm dần nhòa nhạt. Hai chúng mình bốn mắt gửi niềm thương, rồi sẽ chia tay mỗi đứa một con đường.
Anh yêu ơi! Hãy nói với em đi! Hãy tâm sự bằng những lời anh hát.
H
H
ANH
(Thơ khuyết danh Indonesia, bản tiếng Anh)
H
Anh là chàng trai đến sớm nhất đời em
Em biết yêu nhờ có anh dẫn lối
Anh là hào quang chiếu đời em tăm tối
Là chiếc ô che chắn nỗi đau tình
J
Em gửi đời anh cả trái tim mình
Chỉ em hiểu, người ngoài đâu hiểu dễ
Người con gái ngồi một mình lặng lẽ
Anh dường như giục giã bước chân mau
Đến với em, chẳng nhìn lại đằng sau
Anh đã biết lòng ai đau đớn quá!
B
Xin cám ơn, cám ơn vì tất cả
Anh lại đến bên em với một nụ cười
Quá khứ qua đi, mãi mãi xa rồi
Tình yêu này đã đổi thay khoảng cách
Bóng tối, lặng im, đều tiêu tan đâu mất
Đã bừng lên rạng rỡ ánh mặt trời
B
Cám ơn anh đến để thành đôi
Khi đã trải bao vết thương dĩ vãng
Đến với em, người cô đơn, trống vắng
Em vẫn để lòng câu hỏi không thôi:
Sao lại là em?
Anh chỉ tủm tỉm cười
Rồi sau đó, ôm vai em đáp lại:
“Mỗi bước anh đi mang bóng hình em gái
Em là tình yêu mãi của riêng anh”.
H
G
TÌNH YÊU BĂNG GIÁ
Edmund Spenser (Vương quốc Anh, 1552 – 1599)
H
Tôi như lửa, người yêu như băng giá
Sao nàng lạnh lùng trước khao khát lòng tôi
Dẫu cháy bỏng, băng không hề tan chảy
Càng thiết tha, càng không thể chuyển rời?
H
Cũng không biết sao, trước lạnh lùng băng giá
Không thể tiêu tan nhiệt huyết dâng đầy
Tôi càng thấy lòng mình sôi sục
Ngọn lửa càng ngùn ngụt đến tầng mây?
H
Biết nói chi, những điều không hiểu nổi
Nung chảy những gì, sao lửa khó tan băng
Băng tích tụ bao hững hờ vô cảm
Là cách diệu kỳ cho lửa bốc cao chăng?
H
Yêu là thế, trong trái tim kẻ sĩ
Có thể đổi thay mọi quy luật vĩnh hằng.
H
B
NẾU ĐÃ YÊU EM
Elizabeth Barrett-Browning (Vương quốc Anh, 1806 – 1861)
J
Xin đừng vì điều chi, nếu đã yêu em
Hãy vì yêu thôi, xin anh đừng hiểu:
“Tôi yêu nàng vì nụ cười, dáng điệu
Giọng nói dịu dàng, rung động lòng tôi
Rất hợp ý nhau, vui sướng tuyệt vời
Trong một ngày nàng đã từng trao gửi”.
Anh yêu ơi! Sẽ theo anh thay đổi
Bản tình ca rồi sẽ sớm tiêu tan
Niềm vui kia liệu có ngắn tày gang
Cũng đừng yêu chỉ vì lòng thương hại
Khi anh lau cho em dòng lệ chảy
Kẻ đáng thương đã quên khóc từ lâu
An ủi ngọt ngào mà tình có còn đâu
Anh đã yêu, xin chỉ vì tình ái
Thì duyên anh sẽ lâu dài mãi mãi
Một mối tình thăm thẳm biển sâu.
H
B
NGÀY LỄ TÌNH YÊU
(Thơ Vương quốc Anh, khuyết danh)
B
Không gian lãng mạn, kìa trông
Chắc anh mua tặng bó hồng thắm tươi
Em hoài nghi đấy, anh ơi!
Phải chăng hoa chỉ nở cười vì ta?
Chủ hàng nháy mắt mời hoa
Mua rồi được trả, cho qua ngại gì!
Đồng tiền bỏ một tý ty
Đời hoa, em sẽ ôm ghì trong tay
Tết yêu chỉ thoáng một ngày
Cánh hoa rơi có ai hay thương tình?