CHIẾC BA LÔ LÍNH VÀ KHÚC RU ĐÊM
Con trai nằm ở rừng xa
Ba lô thấm máu về nhà với u
Tiễn con ngày ấy mùa thu
Đón con u lẫn sương mù bến sông
Đã từng gánh thúng, ngồi nong
U nâng con với cầu vồng sau mưa
Bây giờ con đã ngày xưa
Chiếc ba lô lính vẫn chưa hòa bình!
Hằng đêm u ngỡ con nhìn
Đôi mắt vẫn thuở tân binh ngỡ ngàng
U giờ mưa nắng sang trang
Cốt hình mười tám còn đang rừng già
Chẳng bao giờ được làm bà
Ôm ba lô lép ơi à ru đêm
U thương chọn khúc dịu mềm
Mà sao giông bão trăng liềm nổi lên?