Tản văn của Bỉ Hao
Vài nét về tác giả:
Bỉ Hao tên thật là Nguyễn Phúc Bảo Huy sinh năm 2007 (17 tuổi), tại Đăk Lăk. Hiện em đang là học sinh Trường Trung học phổ thông Krông Bông.
Tạp chí Nhà văn & Cuộc sống xin giới thiệu tới bạn đọc tản văn “Mùa Xuân về trên quê…” của tác giả.
Mùa Xuân về trên quê…
“Xuân đã đến rồi, gieo rắc ngàn hồn hoa xuống đời…”. Mùa xuân – mùa của sự khởi đầu, của những mầm xanh hé lộ sau mùa đông giá buốt. Khi cơn lạnh lùi xa, ánh nắng dịu dàng vén mây, khí xuân dường như đang len lỏi, reo vui từng nhà, từng con ngõ ngóc ngách, ở góc phố, con đường… đâu đâu cũng thấy dịu dàng nhịp bước “nàng xuân”.
Xuân đến, không người nào là không lo nghĩ, nhớ về gia đình của mình. Người làm việc ở gần thì mau mau mải mải chạy ngay về nhà. Người làm việc ở xa thì gắng làm cho gọn, cho xong công việc, nhanh chóng chuẩn bị vài thứ rồi tìm tàu xe về quê trước tết.
Về quê. “Nhà” – tiếng gọi vô hình nhưng yêu thương tha thiết đến lạ lùng làm lòng người cứ bồi hồi, xốn xang, đứng không yên, ngồi không xong mà nằm lại càng không được. Ai đó dù “giàu nứt vách” hay “nghèo rớt mồng tơi”, dù “phó thường dân” hay “quan to chức lớn”, dù có đi đâu, làm gì, ở đâu – thì ngày tết cũng cần phải được về với những người thương yêu nhất.
Con đường nhộn nhịp với dòng người xuôi ngược chở theo bao sắc màu rực rỡ của mai, quất, cúc, … Thỉnh thoảng, vẳng bên tai nhà ai mở khúc ca xuân, khiến bước chân ta càng thêm rộn rã vội vàng.
Chợ Tết – “bản giao hưởng sắc màu”. Sắc xanh lá chuối sứ, sắc vàng của cuộn dây lạt, của cam, quất, sắc đỏ của thược dược, sắc tím của violet và những bông lay ơn rực rỡ đủ màu… hoa trái dường như sống động hơn hẳn ngày thường. Những dãy hàng hoa, hàng trầu cau, đồ lễ thờ… người mua, người bán tấp nập, tiếng nói tiếng cười huyên náo cả khu chợ. Những quả phật thủ, quả bòng, quả bưởi, những nải chuối xanh, trái ớt đỏ… là gam màu điểm tô không gian chợ Tết rộn ràng hơn.
Nhà cửa bày trí gọn gàng, tươi mới. Bàn thờ tổ tiên với nén nhang thơm như mang thêm sự ấm cúng mời ông bà về chung vui Tết với gia đình. Lọ hoa tươi với những thứ hoa quen thuộc luôn được ưa thích lựa chọn cắm trong ngày Tết như thược dược, đồng tiền, violet, cúc ngũ sắc… Khay bánh mứt đủ màu, mâm ngũ quả tươi rói, câu chuyện đoàn viên bên mâm cơm ngày Tết với dưa hành, thịt mỡ và những tiếng cười giòn tan.
Mùa xuân về thúc giục lòng người tìm lại miền nhớ. Nhớ ngày Tết tuổi thơ mong đợi chiếc áo mới. Nhớ thời khắc chuyển giao năm cũ – năm mới khi kim giờ, phút, giây của đồng hồ gặp nhau ở con số 12, khắp xóm làng tiếng pháo vang lên rộn rã, hương pháo hòa hương trầm, lời chúc Tết, tiếng ngâm thơ… tất cả tạo nên một khúc “Xuân” náo nức. Lắng nghe xuân về để thấy lòng mình xốn xang, lắng nghe hơi thở mùa xuân rất nhẹ, rất khẽ để cảm nhận tiếng mầm vui, nhựa sống đang rạo rực quanh đây. Xuân đã về, mùa vui đã về.
Xuân về trên quê hương ấm áp và bình yên với bức tranh thiên nhiên đẹp vô cùng, với nhành cây, ngọn cỏ, lối nhỏ ven đường làng, với những con người bình dị, chân chất, gần gũi, thân thương đến lạ. Để lại sự lưu luyến, bâng khuâng của miền quê sâu lắng trong lòng người con với “đất Mẹ”, mai này sẽ chẳng thể nào quên tình đất, tình người, tình làng nghĩa xóm và cả hình bóng quê nhà dấu yêu.
Mùa xuân thắm tươi đang lấp lánh lung linh trong ánh mắt, nụ cười của trăm nghìn những ngọn núi, con sông, trăm nghìn những cánh đồng, những ngôi làng trên xứ sở Việt Nam đẹp “tuyệt trần”.
Xuân xuân ơi xuân ới xuân ơi!
Cuối năm Giáp Thìn