ĐÁ ĐƠM HOA
Trời cao nguyên xanh rờn sắc đá
Núi ôm nghiêng những khoanh đường lên
Gió mênh mang ngút ngàn cỏ lạ
Đàn bò tơ vàng nắng chân đèo.
Em gái Mông cặm cụi sớm chiều
Vun đá lớn thảo thơm tình đất
Như con ong say sưa làm mật
Bốn mùa gùi mưa nắng lên nương
Miền quê em lắm đá nhiều sương
Mây của đất nối mây trời xa lắc
Ánh điện về long lanh ánh mắt
Bản làng thay áo mới tươi màu.
Chắt chiu gom từng hạt đất nâu
Xoè bàn tay che từng cây lá
Giữa điệp trùng núi non băng giá
Đá lặng thầm cần mẫn đơm hoa.
MÙA ĐI TRÊN ĐÁ
Lô nhô đá sắc gầy còm
Bước chân gieo hạt vẹt mòn lối đi
Sương mây gió lạnh lầm lì
Nắng hun giọt mặn bờ mi tháng ngày.
Đá nghèo, bền sức đôi tay
Hạt ngô cắm rễ trong bầy đá chen
Đất nâu bết áo gùi lên
Nuôi mầm bật đá, mà nên lá cành.
Đậu ngô bám đá lên xanh
Mồ hôi gieo xuống, ngọt lành đơm bông
Người đi trên đá cấy trồng
Gửi từng hơi ấm vào trong hạt chồi…
Đá gầy gom nhặt mưa rơi
Nương treo bậc đá xanh tươi non ngàn
Mùa đi trên đá cơ hàn
Mùa về trên bản nắng vàng chân mây.
Lặng thầm đá ủ mầm say
Kết tinh vị ngọt đong đầy yêu thương.
2-2025
Bà con ươm mầm sự sống trên cao nguyên đá. Ảnh: Báo điện tử Pháp luật Việt Nam