NON NƯỚC NINH BÌNH
Khoán thủ:
NÚI XANH HOA TÍM ĐÔI BỜ
ĐƯA TA LẠC GIỮA SUỐI THƠ QUÊ MÌNH
NÚI ngang thung - trắng cờ lau
XANH xanh nối đỉnh soi màu suối xanh
HOA môi cô lái “nghiêng thành”
TÍM thương hoa súng điểm tranh nước, trời
ĐÔI chèo khỏa, nắng chơi vơi
BỜ nghiêng chao, núi cũng vời vợi trông
ĐƯA trần gian đến tiên bồng
TA cùng thơ đứng lặng trồng cây si
LẠC hồn trong mỗi bước đi
GIỮA trầm tích cũ, giữa kỳ quan nay
SUỐI phô nhũ đá đặt bày
THƠ nghiêng ngắm nhũ, nhũ say gọi tình
QUÊ em non nước Ninh Bình
MÌNH về lại phố lòng mình ngẩn ngơ
NÚI XANH HOA TÍM ĐÔI BỜ
ĐƯA TA LẠC GIỮA SUỐI THƠ QUÊ MÌNH
NHŨ TRÀNG AN
Em chèo thuyền
Đưa tôi dọc suối
Những đường cong
Lượn theo nhịp em chèo
Mấy chàng trai
Thuyền bên nhìn đắm đuối
Thuyền đuổi thuyền
Núi cũng vội chạy theo
Chèo em khoả
Sóng lan hồng mặt nước
Tóc tiên xanh
Hoa súng đỏ lay mừng
Nụ cười duyên
Nâng nhẹ thuyền xuôi ngược
Giữa đường trần
Thời gian bỗng chợt ngưng
Em nhắc tôi
Thuyền qua vòm nhũ đá
Nhớ nghiêng đầu
Kẻo chạm “nhũ” đau
Em nghiêng nón
Mắt nháy cười tinh nghịch
Tôi ước mơ
Được “nhũ” chạm đầu
Rời Tràng An
Dùng dằng tôi về phố
Thuyền xa rồi
Tôi vẫn đứng trông theo
Thương suối nhỏ
Thương cô đơn vòm nhũ
Muốn cùng thơ
Chung góp một mái chèo
NÓI VÀ LÀM
Nói và làm!
Người đã chọn lối đi vừa mở
Nói và làm!
Người đã nhận về mình việc khó
để tìm đường vào tương lai!
Dẫu nẻo đường còn lắm chông gai
Khi kẻ thù đang bao vây, cấm vận
Khi bạn bè vẫn mải mê
trong hào quang thắng trận
Người đã mở đường
bằng “những việc làm ngay!”
“Có lẽ nào độc lập đã về tay
mà dân mình vẫn nghèo, vẫn đói?”
Phải cân lại giữa làm và nói
Phải tìm hướng đi trong thực tiễn cuộc đời!
Gạo Việt vươn xa nhờ có “khoán Mười”
Đất nước chuyển mình
cùng con đường đổi mới
Nói và làm!
Đảng tiếp bước con đường đi tới
Diệt nhũng trừ tham, hội nhập, vươn mình
Tám mươi năm - Đất nước - cuộc trường chinh
Chín lăm tuổi - Đảng sửa mình vững bước
Bỏ khâu trung gian, xây chính quyền hai cấp
Tinh giảm, nâng tầm, hợp nhất - vì dân
Nói và làm!
Rộn rã những bước chân
“Vừa chạy vừa xếp hàng” - không thể chờ thêm nữa
Trên dưới chung lòng đường thông lối mở
Cả nước lại lên đường, nối rộng những vòng tay.
Nói và làm!
Bao thế hệ hôm nay
Đã vững bước trên con đường đổi mới
Nói và làm!
Là nền móng xây lên thắng lợi
Nói và làm!
Ta lại tiếp bước theo!
01 Tháng 7 năm 2025
Viết Nhân 110 năm ngày sinh Bác Nguyễn Văn Linh - Nguyên Tổng Bí thư Đảng Cộng Sản Việt Nam
VƯƠN CÙNG ĐẤT NƯỚC
Đất nước vươn mình, ta cũng phải vươn xa
Thách thức mới, cũng là cơ hội mới
Nước mạnh, dân giàu – Con đường đi tới
Cổ vũ, nêu gương – nhiệm vụ của chúng mình
Tám chục năm rồi trải mấy cuộc trường chinh
Chín lăm tuổi – Đảng – hồi sinh đất nước
Nước độc lập, Dân tự do hạnh phúc,
Niềm vui nào hơn những sáng xuân nay!
Ta lại cùng nhau nắm chặt những bàn tay
Người chiến sỹ trên đường xây văn hóa
Để đất nước đi lên sẽ còn nhiều vất vả
Hạnh phúc nào không phải trải gian nan?
Hội nhập nên làm, nhưng chớ để hòa tan
Tiếp nhận mới, phải giữ hồn dân tộc
Cơ chế thị trường, con đường cần bước
Nhưng “Nhiễu điều đừng quên phủ giá gương”
Xuân đã về, bước chân rộn muôn phương
Trên dưới chung lòng hướng lên đỉnh mới
Dân tộc vươn mình, mùa xuân vẫy gọi
“Văn hóa soi đường” – khơi ngàn tứ thơ say.
10/02/2025
Ngày Thơ Việt Nam – Xuân Ất Tỵ - 2025