Nghệ sĩ Huy Anh là Chủ nhiệm Trung tâm Văn hoá Thể thao Đông Đô (Lâm Thao, Lương Tài, Bắc Ninh), Trưởng ban nhạc Đông Đô.
Anh là một người đa tài trong nhiều lĩnh vực như: biểu diễn ảo thuật, đóng phim, ca hát, chơi nhạc, sáng tác thơ và ca khúc… nhưng trước hết, anh là một người con của vùng đất Cẩm Giàng (Hải Dương) thấm đẫm chất Văn; nơi có nhóm Tự Lực Văn Đoàn nổi tiếng trên cánh đồng văn chương nước Việt.
Với cảm xúc về một tình yêu quê hương gắn cùng bao kỷ niệm từ thuở bé thơ đến tận bây giờ, Huy Anh đã gửi lòng mình qua bài thơ và sau đó là những giai điệu trữ tình, tha thiết, để thay lời tri ân dành cho nơi mình đã sinh ra.
CẨM GIÀNG CỦA TÔI
Phố Cẩm Giàng, phố nhỏ một miền quê
Ai đến đây, lưu luyến chẳng muốn về
Phố thanh bình, ấp e như thôn nữ
Mỗi buổi chiều, diều no gió bờ đê.
Góc phố nào tôi đánh đáo, chơi bi
Những trưa hè đuổi theo tiếng ve gọi
Con sông Sen mỗi chiều tôi bơi lội
Đêm trăng cầu Dằng, cùng bạn dạo chơi.
Tôi sinh ra, phố đã có lâu rồi
Cả tiếng xình xịch chuyến tàu về ga cũ
Câu chuyện cổ tích, đưa tôi vào giấc ngủ
Phố nhỏ xưa tên gọi Cẩm Giang*.
Đây khu di tích Tự lực Văn đoàn
Nơi Thạch Lam viết truyện “Hai đứa trẻ”
Đọng trong tôi ước mơ thời thơ bé
Một cánh chim giữa trời xanh mênh mang.
Tôi lớn lên, dù đi khắp nẻo đàng
Vẫn mong ngày về cùng con phố nhỏ
Ở nơi ấy là tình yêu và nỗi nhớ
Trong dáng tảo tần của mẹ và em.
Khắc sâu trong tim, Cẩm Giàng mến yêu ơi
Xin được gửi vào bài thơ đã viết
Cả một biển trời yêu thương tha thiết
Về quê hương yêu dấu của mình.
13/3/2024
* Tên cũ là Cẩm Giang, để tránh húy kỵ với tên chúa Trịnh Giang, người ta đọc chệch là Cẩm Giàng.