Đá đi từ mây xuống
Dựng lên những cổng trời
Những núi non chất ngất
Đá chập chùng chơi vơi
Bản làng treo trên đá
Sừng sững giữa trời xanh
Người lẫn vào với đá
Dựng lên những trường thành
Người đây cao hơn núi
Núi lại cao hơn trời
Nhờ thế mà Mèo Vạc
Đá ngút ngàn xanh tươi…
Đá sống chung với người
Người chết thì hóa đã
Để một dải biên cương
Vững bền và yên ả
Ngắm núi non Mèo Vạc
Không rượu lòng vẫn say
Ta muốn nằm trên đá
Thả tiếng khèn vào mây…
MINH HẠ