Những đóa mai cuối mùa
cố vàng lên lần chót
anh biết
em đã lỡ một nhịp
lỡ một nhịp
bông vẫn vàng cây vẫn xanh chồi xanh chầm chậm
chẳng hiểu vì sao
mùa gọi mùa đi đàn chim sẻ chưa bao giờ trễ hẹn
mất mùa lúa úa cả mùa cau hết nơi chim làm tổ
mai vẫn cứ vàng chậm muộn
chẳng hiểu vì sao
rồi mình xóa mình
xóa cả chiếc bóng hờ bao năm tưởng thật
xóa một màu trắng xóa
rét run
chợt một ngày xanh
sau một mùa u ám
ngày xanh miên man mỏi mệt
bật một chồi vàng.
PHẠM ĐƯƠNG