Thanh Thường
Có những vùng đất khi ta đến không mang theo kỳ vọng lớn lao, nhưng lại khiến ta lặng người bởi vẻ đẹp êm dịu và chiều sâu của cảm xúc. Tản Đà Spa Resort nơi núi Tản xanh thẳm nghiêng bóng xuống dòng sông Đà thơ mộng là một nơi như thế. Không ồn ào, không phô trương, nơi đây như một bài thơ được viết bằng suối nguồn, lá cỏ và tiếng chim gọi bạn sớm mai…
Giữa không gian thiên nhiên trong lành, những căn nhà gỗ mộc mạc nằm rải rác bên hồ nước xanh biếc, óng ánh lung linh. Nắng ở đây không gắt, gió ở đây không gào, mọi thứ như thể sinh ra để chữa lành. Buổi sớm, bạn có thể thong dong đạp xe qua những hàng tre thẳng tắp, chiều tà lại thả mình trên thuyền Thiên Nga lướt nhẹ giữa lòng hồ, để mặc thời gian trôi chậm như một bản nhạc không lời.
Trong bầu không khí mát lành và yên tĩnh ấy, thơ ca bất ngờ trở thành tiếng nói chung nhẹ như hơi thở mà lắng sâu như lòng hồ Suối Bơn nước xanh biếc.
Trong khuôn khổ chương trình “Gặp gỡ mùa hè và giao lưu thơ ca giữa CLB Thơ Nhà giáo Hoàng Mai & Hà Thành kết nối thơ ca – Đêm thơ Tản Đà” trung tuần tháng 5.2025 đã diễn ra như một khúc hòa âm giữa thiên nhiên và con người, giữa người viết và người cảm thụ thơ.

Không gian đêm thơ được mở ra bằng giọng dẫn ấm áp và truyền cảm xúc sâu lắng của MC Thanh Thường, chị xuất hiện duyên dáng trong tà áo dài tím, như một nàng thơ sống động giữa sân khấu. Những lời dẫn chương trình gợi mở, tinh tế và hấp dẫn đã đi vào lòng người nghe, dẫn dắt cảm xúc từng bước nhẹ nhàng, khơi dậy chiều sâu và sự tĩnh lặng mà thơ ca mang đến.

Bên hồ nước, dưới ánh đèn dịu nhẹ, Giáo sư – Nhà thơ Trịnh Quốc Thắng cất lời với bài thơ “Hoa loa kèn” – một bản hòa ca giữa mùa và ký ức. Hình ảnh những bông hoa trắng muốt như gợi về một Hà Nội dịu dàng, tinh khôi và lặng thầm yêu thương. Câu thơ của ông mang theo hồn phố cổ, giọt sương sớm, và cả ánh mắt người con gái năm nào còn vương bên hồ…
Tiếp nối mạch cảm xúc là bài thơ “Tinh túy non sông” của Nhà thơ Lại Hồng Khánh, được Nhà văn – dịch giả Kiều Bích Hậu thể hiện bằng cả tiếng Việt và tiếng Anh. Giọng ngâm nhẹ như sương mai mà đằm như dòng Đà chảy, đưa người nghe bước vào một thế giới nơi hồn dân tộc được kết tinh qua từng vần thơ thiêng liêng mà gần gũi, bao la mà vẫn thấm đẫm tình người.

Những tác phẩm được chia sẻ trong đêm giao lưu không chỉ là thơ, mà còn là tấm gương phản chiếu thời đại. Bài thơ “Mùa Xuân Đại thắng” của tôi được cất lên với tất cả khí phách của một tâm hồn yêu nước, như một nốt trầm vút cao trong bản giao hưởng mùa hè được Nhà báo – Nhà thơ Trọng Nghĩa – Nguyên Phó Tổng Biên tập Báo An Ninh Thủ Đô, mang đến một cách cảm thơ sắc sảo và thấm đẫm trách nhiệm công dân, để thi ca không chỉ là cảm xúc, mà còn là tiếng nói của thời cuộc, của lương tri.
Không khí đêm thơ thêm phần sâu lắng và bay bổng với những cảm xúc đa sắc màu:
Nhà giáo – Nhà thơ Thăng Ngọc Pho mang đến chùm thơ tình sâu lắng và ngọt ngào, như những dòng chảy êm đềm gợi nhớ một thời yêu dấu.
Nhà giáo – Nhà thơ Đỗ Đăng Cang có bài cảm tác xúc động về Tản Đà, nơi mà cảm hứng thi ca như thấm vào lòng đất, nhành cây, mặt nước.
Nhà thơ Trương Phương Nghi ghi dấu bằng giọng đọc truyền cảm và ấm áp, khơi gợi sự đồng điệu giữa người viết và người nghe.
Nhà thơ – MC Trần Cường đảm nhiệm phần kết nối chương trình một cách chuyên nghiệp, linh hoạt và đầy tâm huyết, khiến không khí của đêm thơ trở nên gần gũi mà vẫn trang trọng. Nhà thơ Nguyễn Lâm, với những vần thơ trữ tình, tinh tế và thi vị, như một bản tình ca nhỏ len lỏi trong lòng người… và còn rất nhiều những Thi phẩm hay, những ca từ đẹp được cất lên từ tiếng lòng của những nhà thơ tâm huyết nghĩa tình… Đó là Nhà thơ Lê Thị Xanh, Nữ thi sĩ xinh đẹp duyên dáng Mai Kim Tân, v.v…


Khi thơ ca đã dẫn lối tâm hồn, cơ thể cũng được mời gọi bước vào hành trình thư giãn và tái sinh. Tản Đà Spa là nơi người ta sống chậm lại, để chăm chút bản thân bằng tất cả sự ân cần của đất trời. Ngâm mình trong bồn khoáng nóng riêng tư là lúc cả thế giới ngoài kia lùi xa. Bể khoáng ngoài trời, bùn khoáng dưỡng da, xông hơi thảo dược, tắm hoa hồng hay nước thuốc Bắc v.v… từng liệu pháp ở đây không chỉ là chăm sóc cơ thể, mà còn là cách để chạm tới sự an tĩnh nội tâm.

Khi đạp xe giữa bóng cây, khi tay khẽ chạm mặt hồ, khi nghe lại tiếng thơ ngân dài trong trí nhớ, … tôi hiểu rằng Tản Đà không chỉ là một resort nghỉ dưỡng. Đó là một cõi thơ, nơi mỗi người tìm lại phần sâu lắng trong tâm hồn mình. Là chốn gặp gỡ của những người viết, những người đọc và cả những người đang lắng nghe chính bản thân sau bao ngày bận rộn.
Tạm biệt Tản Đà, chúng tôi mang theo không chỉ là làn da căng mịn khoẻ khoắn sau những giờ phút chăm sóc, nghỉ dưỡng hay vài trang thơ viết vội, mà là một khoảng lặng trong trẻo đủ để nhớ, để quay về, hoặc để viết tiếp một khúc ca mùa hè với muôn vàn cây lá, cỏ hoa … và âm hưởng của bản Sonata lắng đọng, đắm say lòng người.
(Tản Đà, 12–13/5/2025)