Vài nét về tác giả:
Tác giả Bùi Quý Thực sinh năm 1966, quê tại Hải Ninh, Móng Cái, Quảng Ninh. Ông được kết nạp Hội viên Hội Nhà văn Việt Nam năm 2023. Hiện ông thường trú tại 736 Lê Thánh Tông, Đông Hải 1, Hải An, Hải Phòng.
Các tác phẩm đã xuất bản: Ngõ xuân (2003); Tiếng đàn mưa (2004); Chân trời cỏ may (2006); Sóng phù du (20090; Trường ca Âm vang những dấu chân. 02 tập văn xuôi Dấu hỏi câm (2015); Chỉ còn gang tấc (2020).
Ông được trao giải thưởng tác phẩm hay trên Tạp chí Cửa Biển tháng 12.2009.
Thơ thắp sáng
Gió đi tìm gió mây tìm mây
Đêm đi tìm nắng để sang ngày
Tuyết trắng mùa đông ôm nhau hát
Mênh mang nội lực má hồng say
Một giờ chờ đợi ngát hương nhài
Thấp thoáng mưa rơi ướt cả hai
Sóng ôm lấy sóng thương thầm sống
Biền biệt xa xăm thiên đường ai
Ôi đóa hoa xuân giữa cuộc đời
Lời ca khớp nhạc hát lên thôi
Áo trắng hai tà đêm định ước
Rượu uống ấm tình răng với môi
Thời gian cất bước tìm không gian
Thành phố tình yêu sương buông màn
Ta ở hai đầu hai khát vọng
Một đời chiêm nghiệm với gian nan
Cận nghĩa tình sao đắng thật thà
Con đò đưa tôi đi thật xa
Rồi mùa xuân đến hoa mai nở
Tóc xõa bờ vai gọi thướt tha...
Một chút rời xa
Còn tôi hạt nắng cuối trời
Ngàn năm mây trắng những lời tốt tươi
Ôm trời đất ngỡ ôm người
Con sâu quả ngọt nói lời biết đâu
Ta đi tìm lại tình đầu
Xanh xưa cỏ dại lên màu thời gian
Câu thơ nhỏ bé cơ hàn
Tù hu diều sáo miên man ngân hà
Chẳng hương sắc giữa bao la
Gót son mọi nẻo câu ca chậm buồn
Tóc mây lả lướt gió hờn
Ta sơ lẻ một tâm hồn tiêu diêu
Lứa đôi nặng một chất phiêu
Chân mây cò trắng thả chiều vào thơ
Dạt dào cảm xúc chơ vơ
Người đi chăm bón giấc mơ địa đàng
Thời gian ngàn kế mang sang
Nhiều đêm bất lực hoang mang đời dài
Khôi hài nói tiếng sớm mai
Đúng chưa phải tôi với ai lụy phiền
Những dòng sông chảy an yên
Nước nồng nã miễn nhiệm quyền cao dao
Làm người gian khó chẳng sao
Cho dù phản tỉnh nôn nao địa đầu
Thơ tình lương tựa vài câu
Đất trời mê mải bền lâu cùng người
Viết đi đâu đó đổi đời
Dù nghèo khó vẫn giữ lời mẹ ru
Nhẹ lòng se sắt đêm thu
Muộn màng xin trả cho dù tàn phai
Màn kịch hề sắm một vai
Ngọt như cỏ mật thiên thai trở về...
Nguồn cảm
Tìm lại cảm xúc
Trong bài thơ của bạn
Lấp khoảng trống mơ hồ
Gặp hương đồng cỏ nội
Hứng khởi xoà vòm lá
Xa xôi những âm vang
Vui thì non, buồn thì trẻ
Ngây thơ ngấm ngá bụi đường
Chân trời mở mắt na
Thì thào rừng xanh biển thẳm
Nắng mở cửa trùng khơi
Mưa ngợp đầu hoa trái
Trầm luân bốn phương sóng
Vỗ mềm ngẫu cảm thanh tao
Góp miền trời khát vọng
Nhấn chìm những thấp cao
Tha hương người nào thuở nào
Trái tim hình hài Tổ Quốc
Theo bước chân người lớp trước
Thắp sáng dáng mẹ, dáng em...
Nụ cười ngày, nước mắt đêm
Ấm lòng nghĩ về tuổi tác
Vượt qua non ngàn ghềnh thác
Bắt đầu mầm trẻ sơ khai
Nghiêng
Lưng trời nghiêng
Chân mây dập dềnh ai đó
Đường lầy bỏ ngỏ
Tuổi tác mộng mị xanh
Ngỡ nhát chém
Vũng đời chợp ngợp
Nỗi đau xiết vào ri rỉ
Tự làm lành lương tâm
Chưa biệt diệt tháng năm
Ngờ yêu xối xả
Lời em xa thẳm
Cạn chờ mong
Cội nguồn mênh mang
Nút thắt bực dọc
Điệp khúc tu từ
Chim chiều xếp cánh nghiêng
Lặng nghe...
Tiếng ru hơi thở
Cồn sóng chung chiêng
Ơi lòng xa xót
Mệt nhọc tiếng ngáy
Lập ngôn
Bình minh thức
Lối rẽ riêng mình
Bái vọng âm hồn
Âm dương tâm thức
Gõ vào khắc khoải
Người xa...
Trong đêm
Sương giăng cánh đồng
Mê say thả đom đóm đi tìm
Hiện thực ban mai
Nhốn nháo đám đông
Lời nói then cài
Quầng thâm những đêm dài
Áp vào cuộc sống
Thể chế nỗi buồn
Thi vị mỏng manh mặt trống
Đêm với mình chuyện trò tri kỷ
Vạc ăn sương than khóc tình nhân
Gương mặt sần sùi chuốt vuốt
Bấu víu chơi vơi
Thơ ới giời gan ruột
Thả tình nhặt bi thương
Màn đêm say khướt
Hiện thời lấn lướt
Ngụp lặn cơ chế thị trường
Ngày và đêm thay nhau sáng...
Khúc nhớ
Con chim non hót mềm
Chồi cây thành điệu nhạc
Em mùa xuân run môi
Ngôn ngữ đọng cánh hoa côi cút
Nhiễu điều mượt
Lặng lẽ bóng mình
Cơn co thắt
Oà vỡ giấc mơ
Tóc mai tha thướt
Áo xanh thiếu nữ bên trời
Kỷ vật kiêu hãnh
Đánh cược tình yêu
Con quay ngã rồi
Lộng lẫy còn sức hút
Đèn đêm dò ký ức
Thơ dướn ánh trăng
Tiếng vọng trái tim
Thì thầm trò chuyện
Chân mây hư ảnh
Chập chờn cánh chim...
Mắt đêm
Chỉ những vì sao chớp mắt
Tâm linh nuối tiếc hôn tình
Dằn vặt trò chuyện với mình
Cánh cửa khép vào vĩnh cửu
Ngọn đèn thở ra ánh sáng
Không gian loang màu đèn đêm
Sống bằng huyền diệu trong em
Ôm ghì cột thời gian khóc
Đau đáu khuôn mặt xanh xao
Ánh trăng lặn vào xa khuất
Tự sự khoảng không gần nhất
Trang sách mở mắt soi đêm
Quỳ trước mộng mị xa xăm
Tâm tư kiệt cùng chuyển hoá
Mặt trời ban mai chưa loá
Se chỉ luồn kim vá tình
Chắt lọc tưởng chừng gót mỏi
Nghiêng che khoảnh khắc tình nhân
Mơ chi dục vọng lấm lem
Ta như bóng người nước nổi
Triết lý cả đời hoá giải
Tạc người đứng trước bình minh
Mắt đêm qua cơn vụng dại
Gai hồng sắc nhọn tình yêu.