Mẹ Việt
Tóc mượt Hà Giang
chân Cà mau phù sa ngấn biển
phập phồng nhịp thở Trường Sơn
tay mềm hải đảo
Hhhnn
hai đầu giang sơn
đòn gánh cánh cung
mẹ hiền
Lạc Việt
Nnjn
trĩu bờ vai
vừa đi vừa mưa
cơn mưa dầm vắt sức
vừa đi vừa nắng
khô
ngời ngời đồng muối ánh lân tinh
Bbbbn
đôi mắt
Tây hồ Thác Bà
Bbbbnn
eo thon bóng dáng ba miền
nồng nàn lam lũ
ngực thơm bờ bãi sầu riêng.
Nnjj
Nhjj
Choang
Vỡ
mảnh mảnh cứa mùa đông
nàng gom sắc lạnh về mình
bầu ngực vỡ toang bầu lửa
Nnjjj
trớ trêu nghiệt ngã
giọt giọt pha lê khỏa thân tinh khôi
không biết giữ
để tuột
Bnbbb
em ghép nỗi buồn
lênh láng
mặn chát khô ráp phiến môi anh
khát nghìn năm cuồng phong
Nnjnn
sao nàng không chia nổi mãnh vỡ cho tôi.
Nhjjj
Nhjj
Còng gió và anh
Ngày lại ngày còng gió và anh
đo chiều dài của biển
chấm thuyền nâu khơi xa vàng lưới bạc gần bờ
cấp số cộng bàn chân gió bước
cộng ngày cộng tháng cộng năm
Nnjn
ngày lại ngày còng gió và anh
đo chiều rộng của biển
sóng trắng quá trải mình trắng quá
cấp số nhân thăm thẳm hoàng hôn
nhân ngày nhân tháng nhân năm
Nnjn
ngày lại ngày còng gió và anh
đo nông sâu của biển
triều ngập ngừng từng nhịp triều đi
váy chiều đăm đắm
bình phương ngày bình phương tháng bình phương năm
Nhjn
đo bây giờ đo tận mai sau
trong hơi thở nóng bừng trong eo lưng mặn nước
trong ánh nhìn biếc xanh trong rong rêu tóc xoã
lập phương trời
lập phương gió
lập phương mây
Njjjn
biển căng tròn sau mỗi vòng tay.