Vài nét về tác giả:
Tác giả Nguyễn Sơn Thuỷ, bút danh Sơn Thủy, là hội viên Hội nhà văn Hải Phòng.
Các tác phẩm đã xuất bản:
– Thơ “Thời gian xanh” (NXB Hội Nhà văn, 2012)
– Thơ “Không gian xanh” (NXB Hội nhà văn, 2016)
– Thơ “Khát vọng xanh “ (NXB Thế Giới, 2018)
– Thơ “Nhịp đập trái tim” (NXB Hải Phòng, 2022)
– Tự truyện “Ký ức tuổi xanh” (NXB Hải Phòng, 2017)
NGƯỜI THỢ XƯỞNG CARÔNG
Hồ Tam Bạc ẩn mình trong dấu tích dòng sông
Cầu Carông chông chênh một thời
nối đôi bờ áo thợ vắt ngang vai
không còn nữa.
Bươn chải cuộc đời cha tôi làm thợ
ở xưởng sửa chữa tàu Carông bên dòng sông,
giờ xưởng và cha tôi cũng không còn nữa.
Cha ơi ! dãi dầu mưa nắng đắng cay
Áo loang mồ hôi bạc trắng từng ngày
Đôi bàn tay chai sần ôm giấc mơ làm chủ
Cách mạng về no đủ áo cơm
Mùa Thu gọi hương thơm lúa mới
Bao thăng trầm ghềnh thác tháng năm qua
Hải Phòng ơi thành phố quê ta
từng ngày đang thay da khởi sắc
Đã xa rồi hai thời đánh giặc
Chống Pháp càn, chống Mỹ thả thủy lôi.
Cha ơi !
con tự hào về cha lắm đó
Khởi đầu từ người thợ miệt mài kinh sử
cha đã thành kỹ sư chế tạo vỏ tàu.
Chuyện về xưởng Carông
nhọc nhằn quá khứ đã lâu
Nhiều người ngẩn ngơ không còn nhớ nữa
Nhưng nơi ấy
ngành đóng tàu nhóm lên ngọn lửa
Công nghiệp Hải Phòng
vươn cánh tới tầm cao.
2013
NGƯỜI THỢ SƠN VỎ TÀU
Ngày tôi còn nhỏ
Chị tôi đã là người thợ sơn vỏ tàu
Nhưng tôi có biết đâu
Ai hỏi, cha tôi bảo chị làm nghề trang trí
Một cái nghề tuyệt mỹ
ken vào tôi những suy nghĩ
lãng mạn thân thương
Chị trang trí những con đường
Cho đêm về nhấp nhoáng ánh trăng buông
Trang trí những dòng sông
Cho thủy triều lên mênh mông lời sóng hát
Trang trí những bờ cát
Biển khát khao tung bọt trắng bờ
Trang trí những vần thơ
Cho lời mẹ ru êm phố chiều lộng gió
Bây giờ tôi hiểu rõ
Sắc màu những con tàu đi khắp đại dương
Hồn Việt Nam quê hương ta đó.
Ngày mai chị mượn gió
tẩy vết sơn quá khứ thời gian
cả những con hà vô duyên kết bám
Lênh loang vệt nám mồ hôi
Khuôn mặt tròn bồi hồi năm tháng
Cuộc đời thầm lặng nổi trôi
Cứ thôi thúc chị tôi
sơn hoài một màu hy vọng.
2013
BẾN NGHIÊNG NGHIÊNG TỰ BAO GIỜ
Bến Nghiêng nghiêng* tự bao giờ
Để anh dốc cả hồn thơ vào chiều
Phượng hồng thắp lửa tim yêu
Đồ Sơn biển gọi bao điều khát khao.
Bến Nghiêng con sóng dâng trào
Gió cô đơn thổi lao xao hôn bờ
Dã tràng xe cát ngẩn ngơ
Em nghiêng nơi ấy để giờ không nhau.
Trời xanh chê nắng nhạt màu
Hoàng hôn nhuộm tím trách câu hẹn hò
Xa khơi biển hát vu vơ
Người xưa gặp lại cứ vờ không quen.
Bến Nghiêng chờ đón triều lên
Tiếng lòng chìm xuống đáy miền biển sâu
Ầm ào con sóng bạc đầu
Bâng khuâng cánh phượng thắm màu Bến Nghiêng.
2020
* Bến nghiêng ở khu II Đồ Sơn Hải Phòng
* Bài thơ đã được phổ nhạc thành ca khúc cùng tên
BẾN ĐÒ VẠN KIẾP
Cầu Tam Bạc
vượt qua sông Tam Bạc
Sẽ không còn
đò Vạn Kiếp
từ đây
Sông buồn lắm ngơ ngác
suốt đêm ngày
Ngắm triều dâng
đang vơi đầy con nước.
Kỷ niệm xưa
xoáy theo dòng
xuôi ngược
Có một thời dìu bước
sánh vai nhau
Mùa phượng nở ngẩn ngơ
nắng khoe màu
Sông vẫn đó con đò đâu còn nữa
Cầu Tam Bạc
vắt đôi bờ nỗi nhớ
mái chèo khua
tan vỡ ánh trăng gầy
Tay em gom từng ngọn gió áng mây
Để Vạn Kiếp
chở đêm vào
tĩnh lặng.
2017
SÔNG CẤM TRONG TÔI
Sông Cấm ơi
thuở còn nằm nôi
nghe sóng ru
lở bồi ngàn năm chảy
tôi lớn lên từ bãi sú bờ lau
con nước vơi đầy.
Sông Cấm trong tôi
lưu một thời bỏng cháy
ngày chia tay đôi bờ sóng dậy
thành phố đang thì con gái
má ửng hồng rực rỡ đường hoa.
Thành phố tôi
đang khởi sắc từng ngày
những cây cầu hải âu bay khoe dáng
gió sông Cấm ùa về khu phố mới nguy nga
xuân giục giã những công trình trời sao lấp lánh.
Hải Phòng ơi
sông Cấm trong tôi, tình yêu trong tôi
mỗi con đường góc phố hàng cây
đều thắm đỏ biết bao kỷ niệm
dẫu đi xa nhớ về nơi cửa biển
thành phố rạng ngời thắp sáng bình minh.
2020
* Bài thơ đã được phổ nhạc thành ca khúc cùng tên
THÁNG NĂM VỀ
Tháng năm về cánh phượng nhẹ nhàng rơi
Vương tóc em xưa rồi con phố nhỏ
Nhà thân quen nghiêng đều theo chiều gió
Cửa khép hờ ai đó đứng ngẩn ngơ
...
Tháng năm về phượng đỏ thắm vần thơ
Thương ngày ấy xa nhau bao nhung nhớ
Ngóng thư em vẹt mòn cung đường nhỏ
Cứ chập chờn giấc ngủ đợi từng đêm
Tháng năm về dòng sông Cấm trôi êm
Đưa thành phố nhích dần ra phía biển
Tiếng còi tàu vẫn ngân vang trìu mến
Nhớ Hải Phòng da diết một miền xanh
...
Tháng năm về em “hò biển” cùng anh
Khúc ca mới bung hoa từng cánh sóng
Giai điệu đẹp tím hoàng hôn sôi động
Đồ Sơn chiều lồng lộng mở lòng ai.
…
Tháng năm về còn mãi những sớm mai
Đón bình minh sáng bừng vùng cửa biển
Quê hương em tình yêu nào gọi đến
Để suốt đời anh nhớ cánh phượng rơi.
Hạ 2024
BẠN TÔI
Bạn tôi ngày ấy tuổi đôi mươi
Gác bút nghiên xa phố nghèo xóm nhỏ
Chúng tôi lũ bạn đầu tóc đỏ
Lên đường đánh Mỹ vượt Trường Sơn
Ngày chia tay ghi lưu niệm sổ con
Nét chữ mực xanh mềm mại
Bây giờ tôi nhớ mãi
Lời tri ân lần cuối nhắc tên nhau
Ra đi hơn một năm sau
Bạn hy sinh ở chiến trường Quảng Trị
Dòng Thạch Hãn chứa bao kỳ vỹ
Đáy sông sâu bạn vẫn yên nằm
Thời gian trôi đã mấy mươi năm
Ngày họp lớp khuyết danh vài ba đứa
Tháng bảy về bông đại vàng ngậm nhựa
Nức nở hoài gọi mãi tên bạn tôi
Cầm cuốn sổ giấy úa vàng rách tơi
Mỗi trang viết trở thành kỷ vật
Quý hơn cả ngàn lần vật chất
Cho muôn đời đất nước trọn niềm vui.
Tháng 7/2024