Tiến sĩ Siyoung Doung tốt nghiệp Khoa Ngôn ngữ và Văn học Hàn Quốc tại Đại học Dongguk và lấy bằng Tiến sĩ Ngôn ngữ và Văn học Hàn Quốc tại Đại học Hanyang. Bà tiếp tục mở rộng con đường học vấn của mình bằng việc nghiên cứu nhân văn tại Đại học Regensburg ở Đức. Sự nghiệp giảng dạy của bà bao gồm các vị trí giáo sư tại Đại học Du lịch Hàn Quốc ở Hàn Quốc và Đại học Tài chính và Kinh tế Cát Lâm ở Trung Quốc.
Hành trình văn học của bà bắt đầu vào năm 2003 với lần đầu tiên công bố thơ trên tạp chí văn học Dacheung. Kể từ đó, bà đã xuất bản nhiều tập thơ, bao gồm Săn tìm Tương lai, Đi tìm một Vị thần Lạ, Cuộc gọi từ Chúa, Đôi mắt tháng Mười Một, Lễ hội thời gian (Tuyển tập), Là Em, Là Anh, hay Là Nỗi Nhớ?, Hương vị bí mật, Khúc ca cuộc sống thường ngày, Dòng sông chảy dưới ngòi bút, Những lá thư diệu kỳ, và Chân trời không bao giờ ướt.
Ngoài thơ ca, Doung đã có những đóng góp đáng kể cho nghiên cứu văn học với các tác phẩm như Thơ và Ký hiệu học của Roh Cheon-myung, Văn học Hàn Quốc và Ký hiệu học, và Ký hiệu học của Thơ hiện đại. Sự khám phá văn học của bà còn mở rộng sang thể loại du ký, với các tập tiểu luận như Gặp gỡ Văn hóa qua Du lịch và Gặp gỡ Du lịch qua Văn học.
Sự xuất sắc trong văn học của bà đã được công nhận với nhiều giải thưởng danh giá, bao gồm Giải thưởng Văn học Park Hwa-mok (2010), Giải thưởng Nhà thơ trẻ Thơ và Thi pháp (2011), Giải thưởng lớn tại Giải thưởng Văn học Phật giáo Hàn Quốc (2018), Giải thưởng Văn học Dongguk lần thứ 32 (2019), Giải thưởng Văn học Phê bình Yeongrang (2020), và Giải thưởng Văn học Woltan Park Jong-hwa lần thứ 7 của Hiệp hội Nhà văn Hàn Quốc (2021). Gần đây nhất, bà đã nhận Giải thưởng Tác phẩm Văn học Trẻ vào năm 2024.
Để ghi nhận những đóng góp của bà cho văn học, Hội đồng Nghệ thuật Hàn Quốc đã tài trợ công trình sáng tạo của bà vào năm 2005.
Tiến sĩ Doung hiện là Chủ tịch Hiệp hội Văn học Thế giới Hàn Quốc và sống ở Seoul cùng chồng, một cựu giáo sư đại học.
Trân trọng giới thiệu một bài thơ của bà:
Bóc trần một suy nghĩ
Một câu hỏi bị xóa trắng trong câu trả lời—bình minh.
Hôm qua, hôm nay, ngày mai—những lớp vỏ của thời gian.
Một buổi sáng nơi những khởi đầu vội vã.
Thành phố kéo theo tiếng ồn.
Như những cốc bia tràn đầy, tai cũng tràn lớp lớp thông tin.
Mờ ảo cắt ngang phố phường—như kéo.
Hôm nay mắc kẹt trong thói quen.
Một cuốn sách đọc người.
Hai thân thể, ba thân thể trong một… suy nghĩ,
chạm vào nhau, rồi chảy vào vạn nẻo.
Đó là một sự run rẩy? Một sự chờ đợi? Hay đó là con người?
Ánh đèn huỳnh quang ban ngày, chiếu sáng, nhưng không tỏa rạng.
Trên chiếc ghế băng một người đang ngồi.
Tôi muốn thử đi bộ.
Tôi muốn ngồi vào chỗ người đó…
“Để bóc trần một suy nghĩ”
để thấy điều tôi thực sự khao khát là gì.
“Bạn thực sự muốn gì?”
Suy nghĩ, một khi đã trần trụi, đang mỉm cười.
Tôi ngắm nhìn nó thật lâu.