1 Chạm vào đất ngay từ khi em sinh ra. Đất cố mềm khi em ngã bớt đau những ngày bi bô tập bước. Đất bên em suốt tuổi thơ vui chơi và tràn đầy mơ ước. Đất theo em vào trang sách học trò...
2 Chẳng bao giờ đất ngần ngại đắn đo. Cứ lặng thầm ươm mầm xanh hoa lá. Hình như đất đã cho ta tất cả. Khoét núi, mở đường, khai thác tài nguyên.
3 Thương những loài cây không tuổi không tên. Đang sinh sống ở bờ ở bụi. Bị giẫm nát dưới bước chân người qua lại. Vẫn là đất như phép màu hồi sinh.
4 Đất với người trọn vẹn nghĩa tình. Người nằm xuống, đất không xa gang tấc. Đất vẫn thế mà cảm xúc buồn vui bao cung bậc. Tự khúc này viết để ngẫm thôi...
LÀNG TÔI GIỮA HÈ
Ngoài kia Ba tám độ xê (38°C) Ở đây Rừng thổi gió về làng tôi.
Bao năm sống với núi đồi. Mỡ, keo, thông, quế sinh sôi tháng ngày. Xưa đồi trọc Nay rừng cây. Nhờ công chăm sóc, chung tay giữ gìn. Làng tôi luôn vững lòng tin. Rừng là sự sống muôn nghìn năm sau. Người, cây gắn kết bên nhau. Nuôi rừng Rừng lại làm giàu cho dân. Hè về rộn tiếng ve ngân. Môi trường trong sạch chim thân với người...
Vi vu gió thổi bên đồi. Hỏi đâu hơn cảnh làng tôi giữa hè...
ĐẸP NỤ CƯỜI XƯA (Nhân một buổi họp lớp)
Sáng nay gặp bạn học xưa. Một thời đội nắng Chạy mưa đến trường... Một thời Càng kể càng thương. Hầm hào chiếm hết sân trường vui chơi. Mũ rơm tránh đạn, bom rơi. Đèn dầu thấp thoáng bạn tôi ôn bài.
Trải qua những tháng năm dài. Chia tay một thuở miệt mài bút nghiên. Người ra trận chiến, đường biên. Người làm hạt gạo gửi tiền tuyến xa.
Ngọt bùi, gian khó trải qua. Cho cây xanh lá Cho hoa thắm cành. Gia đình, cuộc sống, công danh. Ta mãi là bạn Mãi dành yêu thương...
Ngày nào cùng lớp cùng trường. Giờ đây tóc ngả màu sương cả rồi. Thời gian cứ lặng lẽ trôi Gặp nhau vẫn đẹp nụ cười như xưa...