• Đọc theo cách của bạn
  • Bàn tròn & Chuyên đề
  • Không Gian Văn Học Số
Tạp chí Nhà Văn & Cuộc sống - Hội Nhà văn Việt nam
Sign In
  • TRANG CHỦ
  • NHÀ VĂN & CUỘC SỐNG
    • Chân Dung Cuộc Sống
    • Đối Thoại Với Cuộc Sống
    • Nhà Văn Với Nhà Trường
  • NHÀ VĂN
    • Góc Nhìn Nhà Văn
    • Tác Giả Mới
    • Không Gian Văn Học Số
  • VĂN THƠ TRĂM MIỀN
    VĂN THƠ TRĂM MIỀN
    Show More
    Top News
    HỢP ĐỒNG HÔN NHÂN
    1 Tháng 8, 2024
    Thơ Tô Ngọc Thạch
    17 Tháng 8, 2024
    Thơ thiếu nhi Duy Dương
    13 Tháng 2, 2025
    Latest News
    Thơ Tạ Thị Thảo
    8 Tháng 6, 2025
    Thơ thiếu nhi Bùi Minh Huế
    8 Tháng 6, 2025
    Truyện thiếu nhi Thanh Cầm
    8 Tháng 6, 2025
    Truyện thiếu nhi Hoàng Hạnh
    8 Tháng 6, 2025
  • TIN VẮN HỘI NHÀ VĂN
    TIN VẮN HỘI NHÀ VĂNShow More
    Nhà văn Khuất Quang Thụy qua đời

    Nhà văn Khuất Quang Thụy qua đời chiều 5/3, sau thời gian…

    3 Min Read
    Ngày Thơ Việt Nam lần thứ 23: “Tổ quốc bay lên” tổ chức ở Hoa Lư – Ninh Bình

    Ngày Thơ Việt Nam lần thứ 23 mang chủ đề “Tổ quốc…

    7 Min Read
    Nhìn lại quá trình công tác văn học của Hội Nhà văn Việt Nam năm 2024

    Ngày 12/12/2024, tại trụ sở Hội Nhà văn Việt Nam đã diễn…

    12 Min Read
    Khai mạc Kỳ họp thứ IX Ban Chấp hành Hội Nhà văn Việt Nam

    Tagline

    3 Min Read
    Tiểu thuyết Việt Nam
    Toạ đàm thảo luận sách: TIỂU THUYẾT VIỆT NAM HIỆN ĐẠI 1925 – 1945: KHAI SINH VÀ TIẾN TRÌNH

    Viện Pháp tại Hà Nội và Nhà xuất bản Tri thức xin…

    9 Min Read
  • BẠN ĐỌC & LIÊN HỆ
Reading: Truyện thiếu nhi Thanh Cầm
Share
Tạp chí Nhà Văn & Cuộc sống - Hội Nhà văn Việt namTạp chí Nhà Văn & Cuộc sống - Hội Nhà văn Việt nam
Font ResizerAa
Tìm kiếm
  • TRANG CHỦ
  • NHÀ VĂN & CUỘC SỐNG
    • Chân Dung Cuộc Sống
    • Đối Thoại Với Cuộc Sống
    • Nhà Văn Với Nhà Trường
  • NHÀ VĂN
    • Góc Nhìn Nhà Văn
    • Tác Giả Mới
    • Không Gian Văn Học Số
  • VĂN THƠ TRĂM MIỀN
  • TIN VẮN HỘI NHÀ VĂN
  • BẠN ĐỌC & LIÊN HỆ
Have an existing account? Sign In
Follow US
© 2024 Hội nhà Văn Việt nam I✦I Hợp tác & phát triển bởi VietNet Ltd
Tạp chí Nhà Văn & Cuộc sống - Hội Nhà văn Việt nam > Blog > NHÀ VĂN & CUỘC SỐNG > Truyện ngắn > Truyện thiếu nhi Thanh Cầm
VĂN HỌCTruyện ngắnVănVăn học thiếu nhiVĂN THƠ TRĂM MIỀN

Truyện thiếu nhi Thanh Cầm

Đường Uyên
Last updated: 8 Tháng 6, 2025 2:15 chiều
Đường Uyên
Share
SHARE

À À ƠI

Tan học, cái Nụ vừa đi vừa nhảy chân sáo khiến hai bên tóc tết gọn gàng cũng lúc lắc theo bước chân vui vẻ của nó. Cái Nụ thích việc học lắm, nhưng lại không thích tới trường bởi ở trường nó hay bị tụi thằng Nam trêu chọc. Và điểm mười môn Toán hôm nay càng thôi thúc bước chân nó mau về nhà để khoe với mẹ, chắc mẹ sẽ mừng lắm đây. Anh trai nó chẳng thể tới lớp học nên cả nhà chỉ còn mình nó là niềm hi vọng duy nhất.

Bịch! Chân cái Nụ vừa mắc phải cái gì đó khiến nó ngã nhào, đau điếng. Nó chưa kịp nhìn xem mình vừa vấp phải cái gì thì nghe tiếng cười của tụi thằng Nam, trên tay chúng vẫn còn cầm sợi dây cước trắng vừa căng ra để cái Nụ vướng vào. Nhận ra tụi nó, cái Nụ lặng lẽ đứng dậy phủi bụi bẩn trên váy và thản nhiên khoác cặp đi tiếp, chẳng thèm nhăn nhó hay xuýt xoa lấy một câu. Tụi thằng Nam chưng hửng bỏ đi, miệng còn lầm bầm kêu con nhỏ thế mà bướng bỉnh. Cái Nụ chạy một mạch về nhà, nhìn thấy anh Hai đang đứng ngơ ngác bên những cây hồng bụi trong sân, miệng cười toe toét kêu lên những tiếng a à ngọng nghịu khi thấy Nụ. Bấy giờ cái Nụ mới thấy vết xước ở đầu gối buốt nhói, nó oà lên khóc nhưng chẳng phải vì đau. Bàn tay anh Hai nó đang hào hứng vẫy vẫy bỗng cụp xuống, cả nụ cười vừa à à, ơ ơ cũng cứng đơ như khuôn mặt khi thấy cái Nụ khóc. Nhưng chỉ vài giây thôi, anh Hai nó tiến lại gần và vỗ vỗ nhẹ lên vai nó với anh mắt ra điều an ủi, miệng vẫn a ê, ừ à nhỏ nhẹ. Cái Nụ hất bàn tay anh Hai ra và chạy vào nhà tìm mẹ. Nó muốn hỏi mẹ sao nó lại có một người anh đã mười một tuổi rồi mà vẫn chẳng biết nói, chỉ ngơ ngác ê a những câu vô nghĩa như thế để lúc nào nó cũng bị bạn bè trêu chọc. Nếu không phải tại anh thì có lẽ đến lớp sẽ rất vui, và có lẽ hôm nay nó không bị ngã đau như vậy. Càng nghĩ nó càng khóc to lên đầy ấm ức.

– Chỉ tại anh… Chỉ tại anh Hai… – Cái Nụ gào lên trong nước mắt.

– Không phải tại anh con, là tại mẹ sinh anh con ra như thế. Tại mẹ… Mẹ xin lỗi con, xin lỗi hai anh em. – Giọng mẹ nó nghẹn lại nhưng không khóc. Cái Nụ cũng chưa bao giờ thấy mẹ nó khóc cả.

Cái Nụ im lặng, nó đâu khi nào lại nghĩ mẹ nó có lỗi gì đâu. Nhưng anh nó thì… anh Hai đáng ghét!

– Nếu được lựa chọn, chắc chắn anh con sẽ muốn sinh ra là một đứa trẻ nhanh nhẹn và thông minh chứ, phải không? – Sự im lặng khiến căn phòng dường như chỉ có tiếng thở đều đều của cái Nụ là đang chuyển động, mà như thế nghĩa là nó đang dần nguôi ngoai rồi.

– Con có thấy anh Hai của con rất tình cảm không? – Mẹ nó tiếp lời – Anh không bày trò nghịch phá hay cãi lại lời bố mẹ và lúc nào cũng thương em, cứ sáng ra là giúp mẹ tưới hoa, nhổ cỏ cho rau và gần trưa thì đứng ngóng em đi học về.

Giọng nói mẹ dịu dàng như tâm sự khiến cái Nụ thấy nhẹ nhàng, cái khối ấm ức đè nặng khi nãy đã tan biến đâu mất rồi. Nó nhìn ra ngoài cửa thấy anh Hai nó vẫn ngồi bên bậc thềm với vẻ mặt buồn buồn từ lúc bị cái Nụ hất tay đi. Mẹ nói cũng đúng mà, anh nó tuy ngờ nghệch bẩm sinh nhưng cũng biết làm vài việc vặt giúp mẹ, có cái gì cũng dành cho em phần nhiều hơn, hôm nào trời mưa là biết cầm ô ra đầu ngõ đứng đợi cái Nụ đi học về đấy nhé. Anh Hai không đến trường nên không biết đường để đón nó từ cổng như mẹ vẫn hay làm thôi. Ừ thì… có anh Hai cũng vui vui.

Cái Nụ thích làm cô giáo, nó sẽ dạy học cho anh Hai nó, rồi sau này anh Hai nó sẽ biết đếm này, biết nói nữa.

– Nào, anh ngồi xuống đây. – Cái Nụ kéo anh Hai nó ngồi xuống ghế, tay cầm cái thước và gõ nhẹ lên bức ảnh trước mặt giống như nó đang là cô giáo đứng trên bục giảng vậy.

– Hề… Ơ, ờ hờ… – Anh Hai nó cười tít mắt và ngoan ngoãn làm theo lời nó.

– Đây là mẹ, anh nói giống em nào, mẹ, mẹ…

– E, e… Hề…

– Không, không phải thế, là mẹ, mẹ, mẹ…

– Ẹ… Ờ, m…ẹ… – Anh Hai nó nhăn nhó, một tiếng mẹ ngọng nghịu phát ra đầy khó khăn nhưng thấy cái Nụ nhảy lên sung sướng thì anh Hai nó dù chẳng hiểu gì cũng vỗ tay cổ vũ liên hồi.

– Còn đây là bố, bố, anh Hai nói theo em đi, bố…

– Ô, ố… – Mặt anh Hai nó tiu nghỉu vì thấy sao mà khó thế, nhưng anh Hai nó không sợ khó mà chỉ sợ mình làm không giống lại khiến cái Nụ buồn thôi.

– Thôi được rồi, từ này khó nên anh thay bằng ba đi. Ba cũng vẫn là bố, nào, ba, ba…

– Baa, ba… – Lần này anh Hai nó thấy dễ ợt và tự vỗ tay, chẳng biết là đang khen mình giỏi hay khen em gái thông minh nữa.

Cái Nụ nghĩ khi nào bố đi công tác về thấy anh Hai biết chạy đến khoanh tay mà gọi ba là bố sẽ vui lắm cho mà xem. Mà hình như biết mình gọi được tiếng ba mẹ anh Hai nó cũng thích lắm thì phải, lúc nào trong tay cũng cầm hai tấm ảnh nhỏ xíu bên mình và thỉnh thoảng lại lấy nó ra ôn bài, m m…ẹ, ba, ba…

Chiều nay được nghỉ học, cái Nụ vừa làm xong bài tập về nhà thì anh Hai nó chạy từ ngoài vào chìa tay đưa cho nó một cái chong chóng bằng lá dứa gấp vụng về.

– A a… E, em… – Anh Hai nó cười chỉ vào nó.

– Anh làm cho em ạ? – Cái Nụ bụm miệng cười. – Làm lệch thế này thì sao mà nó quay được. Ha ha

Nhìn cái Nụ cười vẻ mặt anh Hai nó rạng rỡ hẳn ra, ngờ nghệch cười theo với những tiếng hi hì đầy thích chí.

– Mình đi kiếm rơm khô đi, em sẽ dạy anh làm con gà. – Cái Nụ nhanh chóng vẫy tay ra dấu bảo anh Hai đi theo nó.

Cái Nụ đi trước, anh Hai nó vừa đi vừa hát i ì phía sau, chợt cái Nụ đứng khựng lại, hai bàn tay nắm chặt. Thằng Nam, thằng Hoàng đang chặn đường hai anh em nó, cái Nụ than thầm trong bụng bởi biết tụi này định gây sự đây mà.

– Ê Nụ, bảo anh Hai mày gọi tên tao xem nào? – Thằng Nam lên tiếng.

Cái Nụ đỏ mặt, cúi đầu im lặng. Tự nhiên nó thấy sao lúc này nó giống với hình ảnh thằng Nam hồi sáng nay cô giáo hỏi nhắc lại bảng cửu chương mà nó cứ đứng im thin thít thế không biết. A, phải rồi…

– Anh Hai của tao không đi học mà vẫn giỏi Toán hơn mày đấy nhé! – Cái Nụ xoay người đứng đối diện với anh Hai, nhanh tay móc tấm ảnh nhỏ xíu trong tay anh nó ra, nhìn thẳng vào anh và nhẹ nhàng hỏi. – Anh Hai, hai mươi bảy chia chín bằng mấy?

Cái Nụ trong tư thế ấy đã che được tấm ảnh nhỏ xíu của bố đang để trong lòng bàn tay cho tụi thằng Nam không để ý, ra dấu cho anh Hai nó nhìn vào.

– Hề hề… A, ba, ba, ba. – Anh Hai nó vừa trả lời vừa vỗ tay.

– Anh Hai giỏi quá, đúng là bằng ba rồi. – Cái Nụ vừa cười vừa đưa ánh mắt thách thức về phía tụi thằng Nam, thằng Tiến.

Thằng Nam hơi xấu hổ nhớ lại vụ sáng nay, định lao tới cái Nụ thì anh Hai nó bất ngờ kéo tay cái Nụ về phía sau mình, dang tay che chở cho em và hét lên một tiếng to đe doạ. Thằng Nam, thằng Tiến giật mình bỏ chạy, nghe nói những người ngờ nghệch như thế bao giờ họ cũng khoẻ như voi ấy mà, không chạy thì biết đâu lại chẳng còn kịp nữa không chừng. Cái Nụ lại dẫn anh Hai đi kiếm rơm khô, ai bảo anh Hai nó không biết gì chứ, anh Hai nó biết bảo vệ em mình đấy thôi. Mà có lẽ vì cả chiều mải chơi dưới trời nắng gắt hay sao mà đêm ấy cái Nụ sốt cao lắm, mẹ nó cắt chanh chà vào nách nó, trán đắp khăn và đã uống thuốc rồi nhưng vẫn chưa hạ nhiệt được. Đầu nó đau như búa bổ vậy, mắt hoa lên và cứ lịm người đi chẳng nhúc nhích. Anh Hai nó ngồi bên giường chăm chú nhìn nó ngủ, dõi theo cả từng hơi thở mỏng manh của nó, thỉnh thoảng lại gọi khẽ “ơ, ơi…à…” rồi xịu mặt khi thấy em vẫn cứ nằm im chẳng chịu hé mắt để cười đùa.

Suốt đêm mà cái Nụ chỉ hạ sốt được một lát bởi có thuốc, mẹ nó đành gửi anh Hai nó bên hàng xóm để đưa nó vào viện. Cả buổi anh Hai nó cứ đứng ngồi không yên, mắt liên tục hướng về phía cổng nhà mình ngóng em và mẹ về. Đến tận chiều, vừa thấy chiếc xe taxi dừng trước cổng nhà là anh Hai nó chạy nhào ra, ê a cười khi thấy cái Nụ đã đi lại được dù mặt vẫn còn nhợt nhạt. Mẹ và em đi trước, anh Hai nó theo sau một cách lóng ngóng nửa muốn bày trò cho em vui nửa lại sợ em đang mệt. Cái Nụ khẽ khàng đặt lưng xuống giường, anh Hai nó lại ngồi bên cạnh.

– Anh Hai, anh đừng lo, em khoẻ rồi này. – Cái Nụ cười yếu ớt.

– Ư… Ờ ờ… – Anh Hai nó gật gật đầu, đặt hờ bàn tay lên mắt cái Nụ ra dấu bảo em ngủ đi.

Rồi anh Hai nó hát. Ồ, nó chưa bao giờ nghĩ anh Hai biết hát, vẫn là những tiếng a à quen thuộc đấy nhưng bỗng thành lời ru tuy vụng về mà nhẹ nhàng quá đỗi. À ơi… À à ơi… Cái Nụ chìm vào giấc ngủ, bên tai vẫn nghe thấy lời ru đều đều của anh Hai. À à ơi… À à ơi…

T.C

TAGGED:tác giảtác phẩmTruyện ngắn
Share This Article
Twitter Email Copy Link Print
Previous Article Truyện thiếu nhi Hoàng Hạnh
Next Article Thơ thiếu nhi Bùi Minh Huế
Leave a comment

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Bài nổi bật

Thơ Lý Hữu Lương

Lý Hữu Lương sinh năm 1988 tại Kiên Thành – Trấn Yên – Yên Bái, dân tộc Dao. Hiện anh…

By Đường Uyên 6 Min Read
Đưa tư tưởng và đạo lý sống của Chủ tịch Hồ Chí Minh vào cuộc sống, chuyển hoá thành hành động thực tế

Nhân ngày sinh Chủ tịch Hồ Chí Minh (19/5/1890 – 19/5/2025)…

6 Min Read
GIÁO SƯ LÊ VĂN LAN – TRÍ TUỆ VƯỢT THỜI GIAN

Tôi có dịp gặp lại Giáo sư Lê Văn Lan trong một…

7 Min Read

Tác giả

Võ Thị Xuân Hà 1 Article
Nhà văn Võ Thị Xuân Hà sinh tại Hà Nội.…
Sao Khuê 3 Articles
Chia sẻ một chút thông tin về bạn. Những thông…

Ý kiến

Nhớ những hàng bờ giậu quê nhà thân thương

Ngày trước ở các làng quê, để làm ranh giới…

9 Tháng 6, 2025

Thơ Nguyễn Hồng Quang

Ngọn đèn đường làng em/ Như…

9 Tháng 6, 2025

Áo dài tím

Áo dài tím dịu dàng trong…

9 Tháng 6, 2025

Giao lưu Văn học về hòa bình: Nối kết trái tim Việt – Hàn

Hà Nội, ngày 7 tháng 6…

8 Tháng 6, 2025

Thơ Tạ Thị Thảo

Tạ Thị Thảo sinh năm 1982…

8 Tháng 6, 2025

You Might Also Like

ThơVăn học thiếu nhiVĂN THƠ TRĂM MIỀN

Thơ thiếu nhi Bùi Minh Huế

Bùi Minh Huế sinh năm 1976. Hiện chị đang sinh sống tại huyện Đan Phượng, thành phố Hà Nội. chị…

5 Min Read
VĂN HỌCTruyện ngắnVăn học thiếu nhiVĂN THƠ TRĂM MIỀN

Truyện thiếu nhi Hoàng Hạnh

Hoàng Hạnh tên thật là Hoàng Thị Hạnh, sinh năm 1993, hiện chị đang sinh sống tại Hà Nội. Chị…

11 Min Read
VĂN HỌCTruyện ngắnVănVĂN THƠ TRĂM MIỀN

Truyện ngắn Triệu Hoàng Giang

Triệu Hoàng Giang sinh năm 1989 tại huyện Chợ Đồn, tỉnh Bắc Kạn. Anh là hội viên Hội VHNT tỉnh…

16 Min Read
Văn học thiếu nhi

Thơ thiếu nhi của Nguyễn Khang

Bé có hai chú mèo/ Một đen và một trắng…

1 Min Read
Tạp chí Nhà Văn & Cuộc sống - Hội Nhà văn Việt nam

TỔNG BIÊN TẬP: TRẦN ĐĂNG KHOA

Phó tổng biên tập: Nhà văn VŨ ĐẢM
Đặc trách website: Nhà văn KIỀU BÍCH HẬU

Ban biên tập: NGUYỄN CHU NHẠC, NGUYỄN HỮU HÀ, BÙI HOÀNG TÁM, HOÀNG ANH SƯỚNG, LÊ VĂN VỴ
Giấy phép xuất bản: 232/GP-BTTT ngày 27/4/2021

Tòa soạn: Số 9 Nguyễn Đình Chiểu, Hai Bà Trưng, Hà Nội
✦Email: [email protected]
✦Tel: 094 735 8999

Văn phòng đại diện tại Bắc miền Trung: LÊ VĂN VỴ
Địa chỉ: Đông Tiến – Thạch Trung – Tp. Hà Tĩnh – Tỉnh Hà Tĩnh   Tel: 0964981345 

Văn phòng đại diện tại Thành phố Hồ Chí Minh: PHẠM HÙNG PHONG
Địa chỉ: Golden King Tower, 15 Nguyễn Lương Bằng – PMH – Q. 7 – Tp. Hồ Chí Minh Tel: 028 710 88879

Văn phòng đại diện tại Tiền Giang: TRẦN ĐỖ LIÊM
Địa chỉ: Số 744 Lý Thường Kiệt – Phường 5 – Tp. Mỹ Tho – Tiền Giang  Tel: 0913962863

Văn phòng đại diện tại Bạc Liêu: LÊ THANH QUANG
Địa chỉ: 44 Phạm Ngọc Thạch- P.1 – Tp. Bạc Liêu  Tel: 0939269779

News

  • BÀI NỔI BẬT
  • NHÀ VĂN & CUỘC SỐNG
  • TIN VẮN HỘI NHÀ VĂN
Tạp chí Nhà Văn & Cuộc sống - Hội Nhà văn Việt nam © 2024 I✦I Hợp tác & phát triển bởi VietNet Ltd
Welcome Back!

Sign in to your account

Lost your password?