Trăng trầm mình
xuống giếng
mà trăng không chết
em gọi nỗi buồn là giếng nước
múc từng gàu nỗi buồn
em tắm
tìm vui
đôi mắt anh
còn buồn hơn cả giếng
tình yêu ban đầu vui như gàu
kết thúc buồn như nước
em đi đâu giếng cũng theo đi
trăng cứ tìm mắt em
đòi tự tử
chúng ta lấy nhau vì khát
giếng nước yêu
đứt sợi dây gàu
ôi nỗi buồn
trăng múc lên từ giếng
em ngó trời
thấy giếng mọc thành sao
xin anh
đừng múc cạn nỗi buồn trong đôi mắt em
để em còn là giếng nước.
ÁNH HUỲNH