LỬA ẤM BẢN HON
Tôi sinh ra bên bếp lửa nhà sàn
Tiếng khóc đầu tiên tôi cất lên bên bếp lửa
Bên bếp lửa
Mẹ cắt rốn cho tôi
Nồi nước tắm lá thơm lửa đun ấm cho tôi
Xoong bột đầu tiên lửa đun chín cho tôi
Tôi tập lẫy, tập bò, tập đi bên bếp lửa...
Lớn lên đi chín phương, mười ngả
Vẫn nhớ về lửa ấm Bản Hon
Tháng ngày xa lửa cháy trong tim.
TIẾNG QUAY SA CỦA MẸ
Rò rè...
Tiếng ống tre xoay
Rõ tiếng quay sa của mẹ
Tiếng kéo chỉ của mẹ
Nghe ấm như hơi thở
Nghe như tiếng con tim
Đêm nay con ngủ ở nhà mình
Căn nhà sàn chính tay cha dựng
Đắp chăn bông thổ cẩm
Quay bên nào cũng ấm
Thở bên nào cũng thơm
Bừng tỉnh con đang giữa phố phường
Quay bốn mặt
Thừa âm thanh
Ồn ã
Nhưng thiếu tiếng quay sa của mẹ
Tiếng kéo chỉ của mẹ
Đâu rồi tiếng ống tre xoay?
TÌNH ANH EM
Con đường không có người đi
Thành con đường hoang
Ngôi nhà không có người ở
Thành ngôi nhà hoang
Mảnh vườn không có người trồng hái
Thành mảnh vườn hoang…
Tình anh em không đi lại
Như con đường hoang
Như ngôi nhà hoang
Như mảnh vườn hoang
Rậm cỏ.
CON GÁI BẢN HON*
Có phải em là đóa hoa rừng
gặp một lần anh đã thấy nhớ thương
mà hoa rừng thì mãi tỏa hương.
Có phải em là dòng suối nhỏ
chảy ra từ cánh rừng sau nhà anh
mà suối rừng thì luôn dịu mát…
Ôi em là hoa rừng, em là dòng suối
mãi tỏa hương và dịu mát
em là con gái Tày Bản Hon
chẳng nơi nào con gái đẹp như em.
*Bản Hon, xã bành Trạch, huyện Ba Bể, tỉnh Bắc Kạn
BÁNH CỎ BẢN HON
Bánh được làm từ cỏ
Đâu có cao sang gì
Lá, hoa nơi bờ ruộng
Cùng với gạo nếp quê…
Mỗi năm đến tháng ba
Bản tôi lại làm bánh
Hương cỏ, hoa, mật mía
Cứ quện bay thơm lừng.
Nếu ai đã một lần
Thưởng thức rồi sẽ nhớ
“Pẻng xẻo”* quê tôi đó
Khéo tay mẹ, tay em.
Từ bản tôi lớn lên
Dù đi xa khắp xứ
Tháng ba về lại nhớ
Bánh cỏ ở Bản Hon.
*”Pẻng xẻo”- tiếng Tày: Chỉ một loại bánh được làm từ cỏ ở Bản Hon.
QUÊ TÔI
Quê tôi thật bình dị
Nhà sàn ở bên non
Ai lên thăm cũng quý
Tình trong như suối nguồn.
Quê tôi thật bình dị
Như tiếng lượn, câu then
Ngàn đời nay vẫn hát
Ngân tiếng lòng yêu thương.
Bạn ơi đến quê tôi
Một lần thôi sẽ nhớ
Em gái mặc áo chàm
Dịu dàng xinh đến thế.
Cơm lam từ tay mẹ
Bánh trời từ tay em
Và rượu ngô men lá
Thơm thảo tình quê hương…
Quê tôi thật bình dị
Như hoa núi, cây rừng
Luôn mong bạn bè đến
Cầu thang đợi bước chân.
Bản Hon, ngày 16/8/2016
TRƯỚC BIỂN VÀ EM
Lúc hiền hòa biển đẹp mộng mơ
khi cuồng phong biển tận cùng tội ác
anh chẳng dám ví em là biển
vì như thế chúng mình sẽ mất nhau.
Hoa núi nở đẹp cũng sẽ tàn
suối rừng biếc xanh cũng có ngày vẩn đục
anh chẳng dám ví em là hoa là suối
vì như thế anh cũng sẽ mất em.
Anh chỉ ví em là cuộn chỉ thêu
luôn chân thành giản dị
ngày đêm thêu hoa tình yêu trong anh
nở mãi.
CON ĐƯỜNG TRONG TIM
Ngày đó là con đường lồi lõm trâu đi
những ngày mưa xắn quần ngang gối
những bước chân in dấu tuổi thơ tôi
Bây giờ là con đường rộng mở
người đi bằng ô tô, xe máy
bao con đường trên mặt đất khác xưa...
Chỉ con đường ta với quê hương
dù đi xa bao lâu vẫn thế
vẫn con đường thương nhớ trong tim
mỗi lần trở về đầy ắp yêu thương.
Bản Hon, mồng 2, tháng Giêng, Tết Nhâm Dần - 2022
SAO EM NÓI DỐI ANH?
Sao em nói dối anh đến vậy?
Nói dối anh nai xuống đồng cày ruộng
Nói dối anh dúi xuống nước đào hang
Nói dối anh cua bò lên cầu thang
Nói dối anh đêm em nằm mơ thấy
Anh cùng Quan Lang* đến hát đón em về làm vợ.
Biết là em nói dối anh thậm tệ
Nhưng anh không ghét
Biết là em nói dối anh như kẻ ngốc
Nhưng anh không trách
Bởi anh biết trong lời nói dối của em
Là để tìm con đường vào trái tim anh.
* Người trưởng đoàn đại diện nhà trai trong đám cưới người Tày.