Vài nét về tác giả:
Tác giả Quách Đăng Thơ sinh năm 1954, quê tại xã Phú Lâm, huyện Tiên Du, tỉnh Bắc Ninh. Ông là hội viên Hội Văn học nghệ thuật Các dân tộc thiểu số Việt Nam và Hội Văn học nghệ thuật tỉnh Bắc Kạn. Hiện ông sống tại Bắc Kạn.
Tác phẩm đã xuất bản:
- Thương nhớ người ơi (tập thơ) – Nxb Văn hóa dân tộc, 2004
- Thoảng giữa đại ngàn (tập thơ) – Nxb Văn hóa dân tộc, 2005
- Hắt heo nẻo đá (tập thơ) – Nxb Hội nhà văn, 2011
- Hoa tình (tập thơ) – Nxb Văn hóa dân tộc, 2018
TỰ SỰ
Đời người cháy tựa thân nhang
Nhỏ nhoi chấm đỏ kinh hoàng gió mai
Tự thiêu hóa kiếp u hoài
Khói mong manh khói bụi phai tro tàn
Chút thơm thoảng giữa đại ngàn
Lãng du trời đất nhẹ nhàng thế thôi.
ĐỢI XUÂN GIÒN
Một sớm cuối đông lá giật mình
Lùm nhót đầu nhà chợt lung linh
Muôn ngôi hoa nhỏ xòe ô cánh
Rờn rợn lòng ai con mắt xanh.
Đầy những ước mong cùng ngày tháng
Đăm đắm bên người ngắm trái non
Bao lần hẫng hụt rồi xuân lại
Đem nõn chồi tơ hong nắng son.
Ngàn hoa đua nở ngàn vui đến
Se lòng thấp thỏm ước mơ con
Trời nay mưa mắng mai sương buốt
Nép vào hoa lá đợi xuân giòn.
LŨNG LÔ
Vỡ òa ký ức miền Tây Bắc
Lũng Lô thu sớm nắng hoa reo
Lên nương gái Thái cười như bắp
Muốn làm ngọn gió ở lưng đèo
Khúc khuỷu ba tầng đèo lại dốc
Xé toạc sương mai khúc khích ai
Ngược lại Sơn La xuôi Yên Bái
Lạ quen, quen lạ hóa thân rồi
Mường Thanh bao xa mà gần gặn
Nghĩa Lộ, Mường lò bỗng xa xôi
Em ở bên mình mà vời vợi
Lũng Lô muôn thuở Lũng Lô ơi!
HỘI XUÂN XANH
Giỡn gió, giỡn mây lại giỡn mưa
Chân lội bùn mà lòng trẩy hội
Ta đến nơi, đôi mắt huyền chờ đợi
Da diết lắm thôi, em gái Phủ Thông* ơi!
Ta đã qua muôn xứ muôn nơi
Bao nhiêu rạo rực, bao nhiêu quên nhớ
Sao cứ đơn phương đăm đăm miền xưa cũ
Dấu gót son thao thiết cả tối ngày.
Mưa ban mai thấm tháp ánh xuân thì
Đào khoe nhuỵ xua làn mây mỏng ướt
Rón rén lách qua muôn ngàn hương sắc
Ôi! Nụ áo chàm lẩn lẫn khói sương bay.
Ta đã về đây vui cùng ngày hội
Khát khao em đằng đẵng bấy nhiêu năm
Em ở đâu giữa non cao sắc biếc
Để ta tìm em hỡi! Hội xuân xanh.
*Thị trấn Phủ Thông, huyện Bạch thông, tỉnh Bắc Kạn
THU MỌNG
Thế là ngày thu đã mọng
Thế là mùa mới đã sang
Bưởi hồng tròn căng trĩu trái
Nồng nàn hương cốm miên man.
Chợt nắng chợt mưa dầu dãi
Vu lan thương mẹ nhớ cha
Lễ chùa thỉnh chuông niệm phật
Hồn linh dắt díu nương nhờ.
Se se heo may nẻo cũ
Lá hoa muôn kiếp vẫy chào
Cao xanh chim trời không mỏi
Ngút ngàn sông suối hòa ca.
Ai đem thả sương vào ngõ
Hương trầm khói quyện lửa reo
Thênh thang bước đi vui múa
Non cao ngả bóng lưng đèo.
ĐỒI THÔNG* NGÀY TRỞ LẠI
Đồi thông không còn thông nữa
Sao ta ngùn ngụt nỗi niềm
Nhớ thời học trò êm ấm
Thông reo rạo rực gió nghiêng.
Mang mang hoa cà áo tím
Nâu non ngai ngái mùi quê
Màu rêu sắc chàm xanh thắm
Nhạc reo réo rắt tiếng ve.
Bạn bầy trứng gà trứng cuốc
Quây quần bàn nứa ghế tre
Thông rừng vi vu lời ngọc
Ru hời hồn trẻ say mê.
Phượng già ẩn mình trăm tuổi
Âm thầm khắc khoải hương thông
Trưa nay bên thềm tháp cổ
Vọng vang một thuở chuông ngân.
* Đồi thông cũ của tỉnh Bắc Kạn
THĂM THẲM HỒN THƠ
Đèo Gió* còn hằn trong nỗi nhớ
Mà sao khác lạ cả hình hài
Núi vẫn non người thì muôn tuổi
Ngân Sơn* ơi ngược dốc ta về.
Nghe em hát thiết tha câu lượn “Điếp”
Nhớ mối tình năm xửa năm xưa
Ơi! Khau Khang, Đức Vân, Bằng Khẩu*
Biết đến bao giờ hết nhớ hết ngẩn ngơ.
Đã về bên Bản Chang* đằm thắm
Mỏng làn sương gió hát lướt mặt hồ
Gương nước trong biếc màu xanh huyền hoặc
Mắt ai kìa thăm thẳm lạc trong thơ.
* Các địa danh ở huyện Ngân Sơn, tỉnh Bắc Kạn