Bánh đa treo lửng vách chiều
tròn vênh mà đựng phì nhiêu chiêm mùa
nhà nông cuối cuộc thắng thua
ra đường nhặt lại nắng mưa của mình.
Trao người mấy cái giòn tinh
tay phù sa đỡ vài nghìn lẻ loi
hạt vừng cam phận nhỏ nhoi
cái thơm khe khẽ chẳng đòi lớn lao!
Xin đừng ví với trăng sao
quà quê dễ vỡ nhận, trao nhẹ nhàng
bánh đa mọc ở chốn làng
dẫu rằng nhẹ gánh cũng man mác đời…
Thương nhau, chiếc bánh bẻ đôi
ghét nhau hạt rụng, hạt rơi đáy chiều
nhớ làng cà pháo, canh riêu
bánh đa nội tiếp cửa yêu thầm thì…
NGUYỄN HỮU QUÝ