• Đọc theo cách của bạn
  • Bàn tròn & Chuyên đề
  • Không Gian Văn Học Số
Tạp chí Nhà Văn & Cuộc sống - Hội Nhà văn Việt nam
Sign In
  • TRANG CHỦ
  • NHÀ VĂN & CUỘC SỐNG
    • Chân Dung Cuộc Sống
    • Đối Thoại Với Cuộc Sống
    • Nhà Văn Với Nhà Trường
  • NHÀ VĂN
    • Góc Nhìn Nhà Văn
    • Tác Giả Mới
    • Không Gian Văn Học Số
  • VĂN THƠ TRĂM MIỀN
    VĂN THƠ TRĂM MIỀN
    Show More
    Top News
    HỢP ĐỒNG HÔN NHÂN
    1 Tháng 8, 2024
    Thơ Vũ Minh Châu
    21 Tháng 8, 2024
    Thơ Phùng Hải Yến
    13 Tháng 2, 2025
    Latest News
    Truyện ngắn Viên Nguyệt Ái
    12 Tháng 5, 2025
    Truyện ngắn Song Dương
    6 Tháng 5, 2025
    Thơ Nguyễn Hữu Thịnh
    6 Tháng 5, 2025
    Truyện ngắn Trần Thủy
    16 Tháng 4, 2025
  • TIN VẮN HỘI NHÀ VĂN
    TIN VẮN HỘI NHÀ VĂNShow More
    Nhà văn Khuất Quang Thụy qua đời

    Nhà văn Khuất Quang Thụy qua đời chiều 5/3, sau thời gian…

    3 Min Read
    Ngày Thơ Việt Nam lần thứ 23: “Tổ quốc bay lên” tổ chức ở Hoa Lư – Ninh Bình

    Ngày Thơ Việt Nam lần thứ 23 mang chủ đề “Tổ quốc…

    7 Min Read
    Nhìn lại quá trình công tác văn học của Hội Nhà văn Việt Nam năm 2024

    Ngày 12/12/2024, tại trụ sở Hội Nhà văn Việt Nam đã diễn…

    12 Min Read
    Khai mạc Kỳ họp thứ IX Ban Chấp hành Hội Nhà văn Việt Nam

    Tagline

    3 Min Read
    Tiểu thuyết Việt Nam
    Toạ đàm thảo luận sách: TIỂU THUYẾT VIỆT NAM HIỆN ĐẠI 1925 – 1945: KHAI SINH VÀ TIẾN TRÌNH

    Viện Pháp tại Hà Nội và Nhà xuất bản Tri thức xin…

    9 Min Read
  • BẠN ĐỌC & LIÊN HỆ
Reading: Nét đẹp nhẹ nhàng “ Ngày ấy và bây giờ” của nhà thơ Nguyễn Đình Ảnh
Share
Tạp chí Nhà Văn & Cuộc sống - Hội Nhà văn Việt namTạp chí Nhà Văn & Cuộc sống - Hội Nhà văn Việt nam
Font ResizerAa
Tìm kiếm
  • TRANG CHỦ
  • NHÀ VĂN & CUỘC SỐNG
    • Chân Dung Cuộc Sống
    • Đối Thoại Với Cuộc Sống
    • Nhà Văn Với Nhà Trường
  • NHÀ VĂN
    • Góc Nhìn Nhà Văn
    • Tác Giả Mới
    • Không Gian Văn Học Số
  • VĂN THƠ TRĂM MIỀN
  • TIN VẮN HỘI NHÀ VĂN
  • BẠN ĐỌC & LIÊN HỆ
Have an existing account? Sign In
Follow US
© 2024 Hội nhà Văn Việt nam I✦I Hợp tác & phát triển bởi VietNet Ltd
Tạp chí Nhà Văn & Cuộc sống - Hội Nhà văn Việt nam > Blog > NHÀ VĂN > Góc Nhìn Nhà Văn > Nét đẹp nhẹ nhàng “ Ngày ấy và bây giờ” của nhà thơ Nguyễn Đình Ảnh
Góc Nhìn Nhà VănThơ

Nét đẹp nhẹ nhàng “ Ngày ấy và bây giờ” của nhà thơ Nguyễn Đình Ảnh

Trần Quỳnh Hoa
Last updated: 9 Tháng 4, 2025 7:41 chiều
Trần Quỳnh Hoa
Share
SHARE

I –

Bây giờ xa, mọi sự ngỡ là xong

Nhưng em có tin không

rằng sẽ có lần tôi trở lại

tôi sẽ đến căn phòng nhỏ ấy

sẽ ngồi bên chiếc bàn gỗ ấy

chỗ ngày xưa em vẫn thường ngồi…

 

Không phải để tìm em,

để tìm tôi hay để tìm ai khác

tôi đến đây để tìm

cái thời tôi đã mất

– cái thời mà tất cả những gì trong trẻo nhất

tôi đã dành cho em

 

Không biết đến bây giờ

em có giấu… trong tim?

 

II –

Rồi sẽ có một ngày tôi lại đến tìm em

như ngày nào tôi đã đến.

 

Em có thể vẫn như xưa

cũng có thể…

và câu chuyện bây giờ trở thành câu chuyện cũ

một vầng trăng xanh, một căn phòng nho nhỏ

chiếc gương soi, chồng sách trên bàn…

 

Lại bỡ ngỡ quay về từ sâu thẳm lãng quên

quãng đời ấy cùng những câu chuyện ấy

nơi chóp núi mờ xa và con suối

mây mơ màng như ngủ giữa rừng thông.

 

Cái đã qua, dấu tích có còn không

tôi tự hỏi. Và bây giờ tôi ước

giá dấu tích trong veo như giọt nước

để ta soi qua suốt cả đời mình!…

  Nguyễn Đình Ảnh

                           1976 – 1980

Hành trình năm năm để hoàn thiện một bài thơ, có quá dài hay không? Đó là câu hỏi được đặt ra khi khi tôi đọc bài thơ Ngày ấy và bây giờ của nhà thơ Nguyễn Đình Ảnh. Trong sáng tạo nghệ thuật nói chung và thi ca nói riêng, có khi nhà thơ xuất khẩu thành thơ, ứng khẩu, ứng tác thật nhanh trước một cảnh ngộ, một hình ảnh, một chi tiết, một khoảnh khắc… Nhưng có khi lại là hành trình ấp ủ, nung nấu, viết rồi sửa, sửa rồi viết để hoàn thiện trong khoảng thời gian năm năm, mười năm… Và Ngày ấy và bây giờ của nhà thơ Nguyễn Đình Ảnh là một trường hợp thật sự đáng lưu tâm.

Nhà thơ Nguyễn Đình Ảnh

Nhà thơ Nguyễn Đình Ảnh (1942 – 2006) từng tốt nghiệp khoa Văn Đại học Sư phạm Hà Nội năm 1964, sau đó vào bộ đội; Năm 1987 được kết nạp vào Hội Nhà văn Việt Nam. Cuối năm 1975 ông chuyển ngành về công tác tại Hội Văn học nghệ thuật tỉnh Vĩnh Phú. Các tác phẩm chính đã xuất bản: Chào đất nước (1970), Trăng rừng (1977), Hoa cỏ miền đồi (1982), Trước cổng trời (1989), Giã biệt một ánh sao chiều (1992), Sắc cầu vồng (1996), Vầng sáng và những kỳ tích – thơ – trường ca (2000). Nhà thơ đã được nhận: Giải C Thơ năm 1998 của Uỷ ban toàn quốc Liên hiệp các Hội Văn học nghệ thuật; Giải thưởng Hùng Vương về Văn học Nghệ thuật 5 năm của Uỷ ban Nhân dân tỉnh Phú Thọ…

Nhà thơ Nguyễn Đình Ảnh từng giữ chức Chủ tịch Hội Văn học nghệ thuật tỉnh Vĩnh Phú. Tuy nhiên, dù ở cương vị cao nhưng ông vẫn luôn giữ phong cách giản dị, phong thái tự tại, ung dung. Anh em văn nghệ sỹ nhận thấy dù ở cương vị nào, “thường dân” hay lãnh đạo, ông luôn luôn thân thiện, hòa đồng, gắn bó với anh em văn nghệ sỹ và được mọi người quý trọng, tin yêu. Trong rất nhiều thi phẩm thành công của ông, tôi yêu thích bài thơ Ngày ấy và bây giờ. Yêu cái tên giàu sức gợi, giàu sự liên tưởng sâu xa và chính nhan đề ấy còn gợi trí tò mò của độc giả. Ngày ấy và bây giờ là có sự gắn kết của quá khứ và hiện tại. Nếu ai không biết trân trọng quá khứ thì hiện tại cũng chưa phải đã hoàn thiện bởi quá khứ là nền tảng cho hiện tại và tương lai. Bài thơ được chia làm hai phần rõ rệt, phần thứ nhất bắt đầu bằng câu thơ Bây giờ xa, mọi sự ngỡ là xong cũng là một câu thơ ám gợi. Câu thơ như một thông điệp buông lửng, như không có chủ thể nhưng đọc kỹ lại là ít nhất có hai chủ thể. Người nói (viết, nghĩ) và đối tượng được nói đến. Câu thơ ngắn thôi, cũng gợi ra một sự tương phản giữa xa và gần, giữa quên và nhớ, giữa ngỡ là xong và chưa thể xong…. Nó dẫn dụ người đọc vào một trường mê hoặc với cảm xúc quý mến và đầy háo hức:

Nhưng em có tin không

rằng sẽ có lần tôi trở lại

tôi sẽ đến căn phòng nhỏ ấy

sẽ ngồi bên chiếc bàn gỗ ấy

chỗ ngày xưa em vẫn thường ngồi…

Nhân vật em xuất hiện, xuất hiện trong một câu hỏi thân thương vang lên trong hoài nhớ, Nhưng em có tin không/ rằng sẽ có ngày tôi trở lại.  Tại sao phải hỏi “Nhưng em có tin không” bởi khoảng cách không gian, địa lý cách trở? Bởi thời gian dài dặc? Hay bởi mặc cảm, e ngại?… Hỏi em nhưng không đợi em trả lời, câu hỏi tu từ nhấn mạnh tâm trạng, khát vọng, ý muốn mãnh liệt, kèm theo đó như một lời thầm hứa sẽ có lần tôi trở lại. Bất cứ ai đặt mình vào tâm trạng nhân vật em hẳn sẽ thấy vui nếu nhận được thông điệp người thân quay trở lại. Và không chỉ là hứa quay lại, nhân vật tôi còn khắc sâu hoài niệm tôi sẽ đến căn phòng nhỏ ấy/ sẽ ngồi bên chiếc bàn gỗ ấy/ chỗ ngày xưa em vẫn thường ngồi… 

Tức là trong lòng chủ thể trữ tình, mọi thứ còn nguyên như hiện thực lúc chưa xa, “căn phòng nhỏ ấy, chiếc bàn gỗ ấy…” điệp từ “ấy” hàm chứa bao cảm xúc trìu mến, thân thương. Ở đây là nói sự vật để bộc lộ tâm trạng, nghệ thuật hoán dụ nói sự vật để nói con người, không quên được những gì gắn bó với “em”, thì liệu có thể có lúc nào quên em? 

Tôi ước mình có thể trở thành nhạc sỹ để phổ nhạc cho đoạn thơ trữ tình ngọt ngào, ấm áp này.

Không phải để tìm em,

để tìm tôi hay để tìm ai khác

tôi đến đây để tìm

cái thời tôi đã mất

– cái thời mà tất cả những gì trong trẻo nhất

tôi đã dành cho em

 

Không biết đến bây giờ

em có giấu… trong tim?

Đoạn thơ kế tiếp xuất hiện bằng câu phủ định, Không phải để tìm em,/ để tìm tôi hay để tìm ai khác. Nếu chỉ dừng ở đây, độc giả có thể thấy sự bất ngờ, thậm chí có gì hơi phũ phàng đối với em. Tôi đã gieo yêu thương, sự phấp phỏng đợi chờ cho em, xong tôi lại nói Không phải để tìm em. Tuy nhiên, lời thơ dẫn dụ, giục giã người đọc đọc tiếp thông điệp ở những câu sau đó, để rồi, lại vỡ òa bởi một chiều sâu ý tứ hiện diện trên bề mặt câu chữ. Không tìm em vì sau ngần ấy năm có lẽ em đã thay đổi. Thay đổi hình thức theo quy luật khắc nghiệt của thời gian là lẽ thường tình, nhưng liệu em có đổi thay trong suy nghĩ, trong cảm xúc dành cho tôi ? Tuy nhiên, ngay sau đó chủ thể trữ tình tiết lộ, tôi trở lại để tìm lại cái thời tôi đã mất. Tại sao, tại sao lại tìm kiếm và cái thời đã mất? liệu có tìm được không? Có sự tương đồng chăng với khát vọng của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh “Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ”? Tìm lại cái thời đó bởi khi đó còn tuổi trẻ, còn tình yêu thuần khiết “– cái thời mà tất cả những gì trong trẻo nhất/ tôi đã dành cho em”. Dành cho em như một lẽ tự nhiên không tính toán và không chờ báo đáp. Chính bởi sự gắn bó không vụ lợi, không toan tính, chỉ thuần tuý vì cảm xúc nên kỷ niệm đẹp và khó phai mờ. Cũng bởi thế chăng, một câu hỏi tiếc nuối vang lên, vang lên từ tâm khảm để dư âm còn đọng mãi Không biết đến bây giờ/ em có giấu… trong tim?

Những ước ao cũng nhẹ nhàng và trong trẻo. Nhưng sự nhẹ nhàng ấy có sức quyến rũ đặc biệt, neo đậu những kỷ niệm khó phai mờ nơi trái tim độc giả. 

Bài thơ tiếp tục dẫn dụ người đọc tới khổ thơ thứ hai của bài thơ, sẽ là vào một thời gian sau nữa so với hiện tại, sẽ là quá khứ lùi xa hơn theo dòng chảy miên viễn của thời gian, và nhà thơ hình dung Em có thể vẫn như xưa trong căn phòng nhỏ ấy, bên những kỷ vật thân quen như chiếc bàn gỗ ấy, nơi gắn bó với kỷ vật quen thuộc của em như chiếc gương soi và chồng sách trên bàn; bên không gian của vầng trăng xanh, nơi chóp núi mờ xa và con suối/ mây mơ màng như ngủ giữa rừng thông. Không gian đẹp bởi khung cảnh thiên nhiên đẹp, nhưng hơn hết và trước hết, chắc chắn bởi ánh nhìn đẹp, ấp áp, yêu thương, đầy đặn và đằm sâu. Tình người đẹp nhuốm sắc màu đẹp đẽ cho không gian, cho cả thời gian nữa, nó nối liền quá khứ với hiện tại và bắc nhịp cầu tươi đẹp cho tương lai.

Khổ cuối của bài thơ không còn là câu chuyện của hai người, của đôi trái gái, của hoài niệm về một thời tôi dành hết sự trong trẻo cho em nữa. Ý thơ được nâng tầm thành triết lý nhân sinh Cái đã qua, dấu tích có còn không/ tôi tự hỏi. Và bây giờ tôi ước/ giá dấu tích trong veo như giọt nước/ để ta soi qua suốt cả đời mình!… là câu chuyện của tôn trọng và giữ gìn nét đẹp của quá khứ. Là câu chuyện hãy nhìn cuộc đời qua lăng kính yêu thương, mọi nhẽ sẽ trở nên đẹp đẽ và vô cùng giá trị.

Đọc Ngày ấy và bây giờ có cái nhã thú của việc tiếp nhận văn học hết sức nhẹ nhàng, nhẹ nhàng và hứng thú bởi tính triết luận hiện diện trong thơ mà không khô cứng, giáo điều và nét đẹp trữ tình vẫn là chủ đạo. Nhà thơ Nguyễn Đình Ảnh là thế, “Người thơ phong vận như thơ ấy” như cách nói của  Hàn Mặc Tử; nhẹ nhàng, thân thiện, sâu nặng và đằm thắm yêu thương. 

Việt Trì, tháng 3 năm 2025

Đỗ Nguyên Thương

More Read

Thơ Nguyễn Khang
ẤN TƯỢNG VỀ MỘT BẬC LƯƠNG Y – CƯ SĨ GIỮA ĐỜI THƯỜNG
GIÁO SƯ LÊ VĂN LAN – TRÍ TUỆ VƯỢT THỜI GIAN
Ngọn đuốc xanh cho mọi nền văn hóa– Phát hiện mới về Hồ Chủ tịch qua tập thơ “ÁNH DƯƠNG CÒN MÃI”
Thơ Lee Nan-hee (Hàn Quốc)             
TAGGED:Đỗ Nguyên ThươngNguyễn Đình Ảnh
Share This Article
Twitter Email Copy Link Print
Previous Article Chiêm nghiệm cuộc sống qua “Xa và Gần” và “Nhặt dọc đường”
Next Article Thơ Phan Thành Đạt

Bài nổi bật

Thơ Lý Hữu Lương

Lý Hữu Lương sinh năm 1988 tại Kiên Thành – Trấn Yên – Yên Bái, dân tộc Dao. Hiện anh…

By Đường Uyên 6 Min Read
Tác phẩm của Maria Filipova-Hadzhi, Bulgaria

Nữ tác giả Maria Filipova-Hadzhi sinh năm 1954 tại làng Sitovo…

17 Min Read
Thơ tác giả Siyoung Doung (Hàn Quốc)

Nhà thơ, Tiến sĩ Siyoung Doung tốt nghiệp Khoa Ngôn ngữ và…

16 Min Read

Tác giả

Võ Thị Xuân Hà 1 Article
Nhà văn Võ Thị Xuân Hà sinh tại Hà Nội.…
Sao Khuê 3 Articles
Chia sẻ một chút thông tin về bạn. Những thông…

Ý kiến

Thơ Nguyễn Khang

Mở cửa gặp nắng giăng tơ/ Gặp hồn lạc bước…

23 Tháng 5, 2025

Lá thư của cô bé 13 tuổi gửi Tổng thống Mỹ – Nhà văn Bulgaria với Tình yêu Việt Nam

Trong những năm tháng khốc liệt…

21 Tháng 5, 2025

Mẹ tôi vất vả cả đời

Chỉ mới đấy thôi vậy mà…

19 Tháng 5, 2025

Ngọn đuốc xanh cho mọi nền văn hóa– Phát hiện mới về Hồ Chủ tịch qua tập thơ “ÁNH DƯƠNG CÒN MÃI”

Tư tưởng Hồ Chí Minh là…

18 Tháng 5, 2025

Hà Nội vào mùa cây sấu nở hoa

Cứ đến hẹn lại tới, khi…

17 Tháng 5, 2025

You Might Also Like

Thơ

Nhất

Tôi muốn vẽ bức tranh hoành tráng/ Cỡ như miêu tả mặt trời…

2 Min Read
CỬA SỔ NHÌN RA THẾ GIỚIThơ

Bùi Xuân

Bui Xuan is a poet, a literary translator and a historical researcher.

3 Min Read
Chân Dung Cuộc SốngGóc Nhìn Nhà Văn

Nhớ anh Lân Cường

Tôi mạn phép gọi PGS.TS, nhạc sĩ Nguyễn Lân Cường…

8 Min Read
ThơVĂN HỌCVĂN THƠ TRĂM MIỀN

Thơ Nguyễn Hữu Thịnh

Nguyễn Hữu Thịnh tên thật là Nguyễn Văn Thịnh, bút danh: Tân Sinh, Hàn Tương Thi, sinh năm 1981 tại…

5 Min Read
Tạp chí Nhà Văn & Cuộc sống - Hội Nhà văn Việt nam

TỔNG BIÊN TẬP: TRẦN ĐĂNG KHOA

Phó tổng biên tập: Nhà văn VŨ ĐẢM
Đặc trách website: Nhà văn KIỀU BÍCH HẬU

Ban biên tập: NGUYỄN CHU NHẠC, NGUYỄN HỮU HÀ, BÙI HOÀNG TÁM, HOÀNG ANH SƯỚNG, LÊ VĂN VỴ
Giấy phép xuất bản: 232/GP-BTTT ngày 27/4/2021

Tòa soạn: Số 9 Nguyễn Đình Chiểu, Hai Bà Trưng, Hà Nội
✦Email: [email protected]
✦Tel: 094 735 8999

Văn phòng đại diện tại Bắc miền Trung: LÊ VĂN VỴ
Địa chỉ: Đông Tiến – Thạch Trung – Tp. Hà Tĩnh – Tỉnh Hà Tĩnh   Tel: 0964981345 

Văn phòng đại diện tại Thành phố Hồ Chí Minh: PHẠM HÙNG PHONG
Địa chỉ: Golden King Tower, 15 Nguyễn Lương Bằng – PMH – Q. 7 – Tp. Hồ Chí Minh Tel: 028 710 88879

Văn phòng đại diện tại Tiền Giang: TRẦN ĐỖ LIÊM
Địa chỉ: Số 744 Lý Thường Kiệt – Phường 5 – Tp. Mỹ Tho – Tiền Giang  Tel: 0913962863

Văn phòng đại diện tại Bạc Liêu: LÊ THANH QUANG
Địa chỉ: 44 Phạm Ngọc Thạch- P.1 – Tp. Bạc Liêu  Tel: 0939269779

News

  • BÀI NỔI BẬT
  • NHÀ VĂN & CUỘC SỐNG
  • TIN VẮN HỘI NHÀ VĂN
Tạp chí Nhà Văn & Cuộc sống - Hội Nhà văn Việt nam © 2024 I✦I Hợp tác & phát triển bởi VietNet Ltd
Welcome Back!

Sign in to your account

Lost your password?