Vài nét về tác giả:
Tác giả Cao Trần Nguyên, quê tại Nam Định, là kỹ sư mỏ. Ông yêu và say mê thơ lục bát. Hiện ông sống và làm việc ở thành phố Hạ Long, Quảng Ninh.
Tác phẩm đã xuất bản:
– Hoa lan (Thơ in chung) – Nxb Thanh niên 2008
– Nhớ chiều (Thơ lục bát) – Nxb Hội nhà văn 2010
– Nối mùa (Thơ lục bát) – Nxb Hội nhà văn 2016
– Lục bát đời thường (Thơ lục bát) – Nxb Hội nhà văn 2019
– Tuyển tập thơ lục bát – Nxb Hội nhà văn 2024
– Có thơ in chung trong các tuyển tập, các tạp chí, báo TW và địa phương.
Giải thưởng:
– Giải B Hội nhạc sĩ Việt Nam 2022 – Ca khúc Cây Cầu Kỳ Diệu (Thơ phổ nhạc)
– Giải B của UBND tỉnh Quảng Ninh 2023 – Ca khúc Quảng Ninh Thành Phố Niềm Tin (Thơ phổ nhạc)
– Giải B của UBND tp Hải Phòng 2023 – Ca khúc Ký Ức Hải Phòng (Thơ phổ nhạc)
TÔI
(Thay lời tựa)
Tôi người vốn của rạ rơm
Trong bụng mẹ đã ăn cơm thợ cày
Theo trâu hai buổi tối ngày
Bữa trưa đạm bạc ăn ngay đầu bờ…
Tắt chiều trăng nhú lờ mờ
Khói lan mái rạ đậu hờ ngọn tre
Gió nồm níu bạn đêm hè
Thơm mùi khoai nướng lặng nghe Trời đàn
Đêm về là lúc nông nhàn
Bên con mẹ nhẩm mấy làn dân ca:
Sá cày, rơm rạ, mạ tra
Đồng gần đổ ải, đồng xa nảy mầm…
Mấy câu mách lẻo thì thầm:
Đêm nằm đệm ấm mơ nhầm ổ rơm
Tiệc tùng rượu nức lừng thơm
Thương thân phận những bữa cơm đầu bờ!
HỒ XUÂN HƯƠNG
Bà là người của Nhân Gian
Thơ bà động đến tâm can muôn người
Câu khóc có. Có câu cười
Câu chín đầm đậm, câu mười xênh xang…
Bà là người của thênh thang
Nay đây, mai đó đa mang đèo bòng
Đa đoan nhưng vẫn mơ mòng
Xướng câu… mong được họa dòng Thơ Say…
Thơ bà có đắng, có cay
Đón đưa, có cả vận may nhân tình
Thơ bà có bóng, có hình
Ẩn sâu trong cõi nhân sinh… giãi bày…
Trong bà có cả xưa, nay
Cái nhân ái, cái thẳng ngay hợp thành
Bà là kho báu để dành
Loài người mãi mãi có Nhành Hoa Thơm!
GIAO MÙA
Giao mùa gieo chút ngỡ ngàng
Đêm se se lạnh ngày bàng bạc hanh
Lá già vàng sắc tinh anh
Chồi non hé mở mầm xanh đợi chờ
Trước thềm con nhện giăng tơ
Ong nâu, bướm trắng đậu hờ búp sen
Lũ chim sâu thấy hơi men
Trái bồ quân rụng chín đen ngọt ngào.
Giao mùa se lạnh hanh hao
Câu thơ muộn đã tan vào giấc mơ!
CỐ NHÂN
Tôi xin chạm chén với mình
Dốc đời cố bám, dốc tình chớ buông
Với nhau chỉ chén rượu suông
Đủ quên đi những hồi chuông thỉnh mời…
Có vay có trả… lẽ đời
Có đau cố chịu… số trời tính sao
Có buồn tìm giấc chiêm bao
Có còn yêu cố nén vào bên trong
Giấu tình vào nhớ và mong
Giấu yêu thả mớ bòng bong về trời
Giấu đam mê… chịu nghẹn lời
Giấu say vào những nẻo chơi lòng vòng…
Vẫn còn canh cánh bên lòng
Giấu sao nổi khách đèo bòng… Cố nhân?
Vẫn đôi mắt ướt tần ngần
Từ trong sâu thẳm nhớ lần… tinh khôi!
CHỢ VIỀNG
Năm nay không đi chợ Viềng
Nhớ phiên chợ trước còn thiêng đến giờ
Bán mua đổi chác ơ hờ…
Cái đó, cái lờ… cua cá chung chiêng…
Năm nay không đi chợ Viềng
Tìm trong xó bếp chiếc kiềng ba chân
Nhớ lần gặp bác thi nhân
Ở phiên chợ trước bán vần thơ nghiêng…
Năm nay không đi chợ Viềng
Ở nhà cũng biết của thiêng… rất đời!
CÒN!
Máu còn bò được về tim
Nếp nhăn thánh thiện còn tìm đến nhau.
Mắt còn thấy rõ nỗi đau
Tai còn nghe tỏ câu sau… nói gì!?
Chân còn tập tễnh bước đi
Tay còn chới với xuân thì sắp rơi
Hỏi còn gì nữa em ơi
Còn duyên tao ngộ còn nơi để dành!
HẠ LONG CHIỀU XUÂN
Nhớ chiều tìm gặp lại chiều
Hoàng hôn buông xuống, thủy triều dâng cao
Tự tình đá, nước lao xao
Ông Tơ, bà Nguyệt ghé vào se duyên
Nhớ chiều theo bước thuyền quyên
Người tình ao ước hão huyền… vậy thôi…
Mùa xuân chín có trong tôi
Vẫn còn canh cánh… nhớ hồi chênh chao…
Nhớ chiều tìm chút hanh hao
Nắng bò trên lá sa vào ngọn cây
Heo may ghẹo mái tóc mây
Tấm hình tạc dưới tán cây… đợi chờ…
ĐÊM CỬA ÔNG
Đêm nay ở lại Cửa Ông
Trong đôi mắt đói ngóng trông bên thềm
Mới hay biển đẹp về đêm
Tâm hồn người cũng đầy thêm… ảo mờ
Tiếng chuông đổ vọng đôi bờ
Bên kia đảo chín đang chờ sóng xô
Chân bước chậm miệng nam mô
Như là sóng biển nhấp nhô… thầm thì
Đền trên phủ dưới lễ nghi
Con nhang đệ tử cầu gì… Cửa Thiêng
Em ơi! Đất ngả trời nghiêng
Một đêm bàng bạc và biêng biếc màu.