Vài nét về tác giả:
Nguyễn Hữu Thịnh tên thật là Nguyễn Văn Thịnh, bút danh: Tân Sinh, Hàn Tương Thi, sinh năm 1981 tại thôn Mậu Duyệt, xã Cẩm Hưng, huyện Cẩm Giàng, Hải Dương.
Đã xuất bản:
In riêng:
– Thương Lắm Mai Sau (NXB CAND – 2010)
– Hoài Khúc Tương Thi (NXB Hội Nhà Văn – 2014)
– Gọi Phía Mùa Thu (NXB Hội Nhà Văn – 2017)
– Khúc Mùa (NXB Thanh Niên – 2019)
– Bước qua cánh đồng làng (NXB Hội Nhà Văn – 2022)
Giải Thưởng:
– Giải C, giải thưởng VHNT Côn Sơn tỉnh Hải Dương lần thứ VII (2011-2015)
– Giải Khuyến khích, giải thưởng VHNT Côn Sơn tỉnh Hải Dương lần thứ VIII (2016-2020)
TA NGỒI Ở GIỮA TRẦN GIAN
Xin trời buộc gió cho ta
Kẻo đau chiếc lá ngày sa cội vàng
Ta ngồi ở giữa trần gian
Trăm đường, nghìn nẻo, vô vàn phù hoa.
Mong manh phận cỏ mùa xa
Xuân bao giờ… mới nõn nà sắc hương?
In đằm một nếp gió sương
Ấp ôm quê mẹ thân thương ruột rà
Xin trời buộc gió cho ta
Buộc trên cánh lúa quê nhà bão mưa
Buộc trên mắt mẹ giọt thưa
Tảo tần mùa vụ sớm trưa vai gầy
Ta về lượm cả chiều may
Từng cơn gió chợt buốt ngày sang đông
Thương sao những quãng đường trần
Chân chưa bước... đã lạc lầm, lối qua
“Ngồi hong sợi tóc đã già”
Nhặt đời ta vá nhạt nhòa mùa thu
Thôi thì còn chút mây mù
Vén chiều ta ngóng tiếng ru cuối trời.
02. 10. 2015
THÁNG BA VỀ QUA CHÙA LÀNG
Chiều tan theo tiếng chuông ngân
Tháng ba đi phía mùa xuân chỉ còn…
Cuối làng hoa gạo tô son
Chân trời mây gọi mưa non biếc mùa
Mùi hương hoa bưởi vườn chùa
Rắc thơm cả lối gió đưa ta về
Chiều xanh như bỏ bùa mê
Hàng cau buông dáng tóc thề nhớ ai…
Tháng ba như bóng đổ dài
Nắng hoàng hôn cũng sơn mài trong cây
Bóng Quan Âm thả bàn tay
Từng đàn cá lội trong mây giếng chiều
Bên sân bầy trẻ phiêu diêu
Đá chiều quả bóng bay theo tuổi mình
Sư thầy ngưng tiếng mõ kinh
Ly trà ấm giọng… nghe bình yên quê
Chùa làng tỏa bóng bồ đề
Thơm từng chiếc lá thơm về tháng ba
Em đi mùa gạo ra hoa
Chiều nay có kẻ về qua chùa làng.
MỘT SÁNG MÙA ĐÔNG VỀ
Sáng hơi lạnh tràn trong màu nắng
Chắc là mùa đông cũng đang về
Khung cửa nằm nghiêng đầy mây trắng
Chân trời hiu hắt dải đường quê
Có bóng ai về trên lối cũ
Tìm lại mình chăng dưới lá vàng?
Ký ức nhuộm màu như men ủ
Thơm vị tuổi thơ một cõi làng.
Cái rét đan thơm mùi len ố
Chiếc áo đơn sơ thương mẹ nghèo
Thương ngày giáp hạt toàn ngót dạ
Những bữa cơm khoai vẫn độn chiều.
Đồng làng vụ mùa gầy bông lúa
Nuôi những ước mơ trẻ dại khờ
Ta lớn lên rồi ra đi cả
Có ai về lại với tuổi thơ?.
GẶT MÙA
Heo may
rải xuống đồng làng
Thơm mùi lúa chín
mênh mang chân trời
Dáng gầy sợi khói lam trôi
Buông lơi những giọt chim vời vợi xa.
Bác nông phu
gặt ruộng nhà
Gặt trong tiếng máy oà oà
…lúa reo
Vàng thơm
hạt ngọc - trong veo
Quê như ấm vụ…
đất nghèo nở hoa./.
VỌNG SINH
Đành cam một kiếp đọa đày
Xác thân hoang phế tháng ngày lần qua
Sống thật người…
chết thật ma…
Thiên đàng
địa ngục
cũng là hoá thân
Đêm như thác đổ xuống dần
Hồn ai bóng quế trăm năm rãi rầm
Ta đi trong cõi trầm luân
Chẳng hay vô ngã có gần vô biên.
Lòng ta trăm nhánh ưu phiền
Đem thân về rắc trên miền cỏ sương
Để nghe hồn lấm đầy hương
Rót trong veo những giọt chuông lên chiều
Có khi
ngồi vá niềm yêu
Trái tim rách rưới bởi liều yêu em
Bởi đời bạc nỗi kim tiền
Ta đem tình chết ước nguyền mộ thơ
“Thôi đành tan một giấc mơ”
Trần ai cát bụi nhạt mờ trần ai
“Đêm qua cũng một đêm dài”
Thấy mình hoá kiếp nơi đài vọng sinh.
N. H. T