Ta rủ nhau về dòng sông trong
Vờn sóng thia lia, kìa cá nhảy,
Mê đôi bím tóc rừng thêm tím
Anh thèm trái mận chín môi em.
Em thả nhành xanh
Anh gánh sông trưa sóng sánh
Như nâng bát rượu đầy
Từ đây ngọt bùi hạt dẻ
Hai ta chung một nhân vàng
Từ đây trám đen quen gốc
Tựa lưng nhớ chuyện ngày xưa
Từ đây cổ tay em ánh bạc
Mắt anh lóng lánh một đời.
Nay em tặng gì cho anh ?
Thì đấy, có cây đàn tính
Đưa anh qua nhiều sông suối
Gọi nhau qua bao đỉnh núi
Thương thương cái tiếng ngọn nguồn.
Thì đấy, mảnh vườn hồn hậu
Con chim lót ổ mái nhà
Mỏ vàng ngậm tia nắng đẹp
Ban mai cánh mở xập xòe.
Nay em tặng gì cho anh?
Hoa Kim Anh nở trắng chiều biên giới
Bác Hồ về
Hồi sinh lại những đất đai sông suối
Thì đấy, bầu trời mù sương
Cây rừng rì rầm truyền thuyết
Khúc vui thác bỗng đổ cười
Khúc buồn trầm tư lau xám.
Thì đấy, món ngọt phù – nọng
Mật thơm, nếp dẻo đầu nương
Ta ngồi nép lòng phố nhỏ
Má em thấp thoáng lửa hồng.
Thì đấy, ngàn năm trong trẻo
Sông duỗi cánh tay dịu dàng
Đủ cho trời xanh tắm mát
Mịn màng cát thấm lời yêu.
TRẦN NHẬT LAM