KÝ ỨC THIÊNG LIÊNG
Chênh vênh con đường lên
Căn nhà chốt đu mình bám đá
Mái lợp giấy dầu xung quanh cài lá
Chốt gác tiền tiêu trên đỉnh sương mờ.
Rừng đá chất chồng, con suối xa khô
Can nước leo đồi thấm mồ hôi mặn chát
Trăm bậc đá mòn không dịu nguôi cơn khát
Hạt nước mềm lằn vết vai anh…
Bữa cơm thường vắng ngọn rau xanh
Hạt muối mặn chát thâm thớ đũa
Một trái ớt cay cũng vui suốt bữa
Thêm bát canh rừng đã gọi là sang…
Chót đỉnh non cao vai chạm mây ngàn
Ra khỏi cửa chân đạp lên sương giá
Ngọn gió heo hanh cỗi cằn cây lá
Hạt nảy mầm trong hơi ấm bàn tay.
Nơi biên cương đạn xới bom cày
Cánh thư xanh bập bùng nỗi nhớ
Cây súng thép ấm từng hơi thở
Chặn giặc, hầm sâu tim sáng hơn đèn.
Năm tháng lùi xa chẳng thể nào quên
Một thuở chiến chinh một thời máu lửa
Căn nhà chốt trên chiến hào điểm tựa
Hoá thạch vàng trong kí ức thiêng liêng.
ÁNH SAO ĐÊM GÁC
(Tặng em)
Đêm nay anh gác trên đồi cao
Trời xanh thắp sáng vạn ngôi sao
Rừng cây long lanh ngàn mắt lá
Thức gác cùng anh giữa chiến hào.
Lửa hồng thấp thoáng dưới thung xa
Biên cương thêm nhớ nhịp canh gà
Nỗi nhớ cồn lên như lửa biếc
Ánh ngời mũi súng giữa bao la.
Súng chắc trong tay dõi mắt nhìn
Muôn sao lấp lánh sáng niềm tin
Ở nơi xa ấy em có biết ?
Sao thức cùng anh như mắt em!
(Cao điểm 1911 – mùa đông biên giới 1984)
TÌNH KHÚC HOA MỘC MIÊN
Tháng ba về anh đến quê em
Hoa mộc miên như cây đèn thắp lửa
Giữa tán rừng xanh bừng lên sắc đỏ
Hoa bung biêng ngời ngợi hồn quê.
Hoa lặng thầm dẫn lối ta đi
Đây Vị Xuyên một thời máu lửa
Cây ngả nghiêng đạn thù cắt cứa
Vẫn vẹn nguyên màu đỏ yêu thương.
Ngược dòng Lô anh lên biên cương
Thăm cô giáo nơi điểm trường xa lắc
Đậu, bí đơm hoa ngô nương sai bắp
Những cung đường quấn lượn thang mây
Chẳng thể nào quên kí ức nơi đây
Đỉnh núi cao sương vây điểm chốt
Điểm tựa tiền tiêu vững vàng luỹ thép
Cùng mộc miên hát khúc tình ca…
Cao nguyên đá vời vợi nắng tháng ba
Sông Nho Quế rộn ràng xanh tiếng hát
Khắp quê em đang từng giờ đổi khác
Lớp học khang trang, chợ ấm chân người…
Tiếng khèn ai say cả núi đồi
Mùa lên nương mùa Khâu Vai họp chợ
Hoa mộc miên đỏ trời thương nhớ
Khúc nhạc tình vương vấn tháng ba.
TIẾNG KHÈN MỞ LỐI
Tiếng khèn găm đá núi
Thành xanh biếc rừng cây
Tiếng khèn bay trên mây
Gọi về mùa hoa nở.
Tiếng khèn đi xuống chợ
Núi nghiêng mình đi theo
Tiếng khèn như cơn gió
Vượt qua thung qua đèo.
Tiếng khèn ngân trong đêm
Sáng bao miền cổ tích
Tiếng khèn ai tha thiết
Đẹp như giọt sương mai.
Tiếng khèn như sông dài
Chảy qua miền ký ức
Tiếng khèn như lửa thiêng
Bếp than hồng trong ngực…
Ơi tiếng khèn thao thức!
Một lần mãi không quên
Tan cả đá cao nguyên
Thành mùa xuân xứ sở.
Tiếng khèn như hoa nở
Như bát rượu chợ phiên.
Giữa rừng đá cao nguyên
Tiếng khèn Mông mở lối…
NHỮNG BÔNG HOA BẤT TỬ
(Kính tặng hương hồn 10 cô gái TNXP Ngã ba Đồng Lộc. Nhân chuyến viếng thăm.)
Trên đồi cao đầy nắng và gió
Bên những hố bom thù nham nhở
Mọc lên ngát hương
Mười bông hoa bất tử
Trắng trong dịu hiền
Kiêu hãnh anh hùng
Mười cô gái thanh niên xung phong
Cùng gọi chung tên Ngã Ba Đồng Lộc.
Những bông hoa
Hoá tên sông tên núi
Dâng cho đời mãi mãi tuổi đôi mươi
Góp sức mình làm nên thành đồng Tổ quốc
Những bông hoa sáng ngời mơ ước
Nối liền mạch máu giao thông…
Trên đài cao Tổ quốc ghi công
Khói hương thơm suốt chiều sâu tháng bảy
Vẫn còn đây vết bom thù lửa cháy
Nhắc nhớ một thời đất nước đau thương.
7-2024