Gió bấc đang về làng ta đập cửa
Mẹ của con vẫn ngủ giữa cánh đồng
Con dế rét không còn ru mẹ nữa
Cỏ trên đồng đang úa gió mùa đông
Xin mưa phùn hãy đắp chăn cho mẹ
Hoa dong riềng cháy đỏ sưởi giùm con
Hồn con vẫn co ro như thuở bé
Làm sao tin bóng mẹ đã không còn
Mẹ từng bế mùa đông đi ngủ sớm
Ổ rơm thèm được mẹ ủ canh khuya
Sương muối khóc trên lá bàng rơm rớm
Mẹ ngồi thương sương sớm phải chia lìa
Xin gió đừng làm mẹ con thức giấc
Thuở cơ hàn từng nghẹn nấc ngày thơ
Con vẫn thấy mẹ ngồi ôm gió bấc
Hát ru con cho tới tận bây giờ…
TRẦN MẠNH HẢO