THƠ

LỤC BÁT QUÊ

LỤC BÁT QUÊ

Đêm dài nghe lục bát mưa
Ta thầm nhớ tiếng mẹ xưa ru về
Yên lặng quá lục bát nghe
Thành phố ngủ muộn đồng quê xa mờ

MẸ TÔI

MẸ TÔI

Lưng mẹ còng gậy chống chỉ mấy gang
Nền nhà đất, giường phải kê thấp xuống
Mái rạ cùn, sân vườn trống rỗng
Thân mẹ gầy như một cọng rơm khô.

TÌM BẠN

TÌM BẠN

Đứng giữa trời tôi gọi bạn
Không có tiếng trả lời
Chỉ rừng cây ào ào trút lá

Dâng trà

Dâng trà

Thưa cha, con đã dâng trà
Chiều quê một nửa mái nhà nắng đi
Làng nghèo ngồi đếm chim ri
Con nghèo con đếm thầm thì trong mơ

CHÚA LẠI BỊ HÀNH HÌNH

Trần Đăng Khoa

LTG: Trong thời gian chúng tôi ở Palestine, nhà thơ Sami Tamimi đã đi theo bảo vệ đoàn nhà văn Việt Nam an toàn trong suốt mười ngày. Nhưng trong thời gian ấy, đội quân chiếm đóng đã càn quét làng ông, bắn chết cháu nội ông, bé All – Tamimi Mohammed 3 tuổi khi đang chơi ở sân nhà mình. Nhân dân Palestine đã tổ chức tang lễ cháu bằng một cuộc biểu tình rất lớn.

Chúa đã Phục sinh, sao không nhìn thấy Chúa

Chúa trở về trong muôn kiếp nhân sinh

Mảnh đất Chúa sinh ra không có chỗ cho Chúa

Nơi đất mẹ yêu thương, Chúa từng bị hành hình…

Chúa có mặt khắp nơi. Và Chúa chỉ có một

Còn Judas thì đầy cả hành tinh

Kẻ giết Chúa vẫn hàng ngày cầu nguyện

Mong Chúa ban phước lành…

Hình như Chúa vừa về trong dáng hình All – Tamimi Mohammed

Thiên thần trong veo lại bị bắn trước sân nhà

Gương mặt bé rạng ngời như Chúa mới sinh ra trong Máng Cỏ

Chúa thực mà. Nào có phải đâu xa…

Xưa Chúa bị đóng đinh khi ba mươi ba tuổi

Giờ Chúa lại bị hành hình ở tuổi mới lên ba…

 

HỘI AN CON THUYỀN MƠ MỘNG LỢP BẰNG NGÓI CỔ

Hội An là chiếc đèn lồng mầu đỏ

thắp trong đêm cổ tích dân ca bài Chòi

thắp trong rừng mặt nạ

những mặt nạ không cười nhưng vẫn khúc khích

chờ ta mỗi góc khuất chiêm bao

người bán đèn lồng vừa đi vừa dỗ:

ai mua giấc mơ này, ta vừa bán vừa cho…

người hát bài chòi vừa xóc thẻ vừa dỗ:

cuộc đời là ván cờ suông mà kẻ thắng, người thua đều chẳng

được gì chỉ tình yêu là còn lại trong giấc mơ của chiếc đèn lồng…

 

Hội An là con thuyền mơ mộng lợp bằng ngói cổ

trôi trên sông Hoài

con thuyền gỗ có lớp mái cong huyền ảo

đêm nay trôi trong lất phất sương mờ

người chống sào vừa đẩy thuyền đi vừa hát:

về đây thăm lại Chùa Cầu…

 

Hội An là người thiếu phụ trong nỗi cô đơn mềm mại

nàng chờ chính mình sau lớp rêu lãng đãng thời gian

với nụ cười bí ẩn, nàng đem theo chiếc đèn lồng cổ tích

bước xuống mái thuyền mộng du lợp bằng ngói cổ

nàng đi về đâu chỉ có Hội An mới biết

mà đêm nay Hội An đang mưa…

Thơ Nguyên Hùng

Thơ Nguyên Hùng

Vài nét về tác giả: Tên thật: Nguyễn Nguyên Hùng. Sinh năm 1955 tại Cửa Lò, Nghệ An. Tốt nghiệp Đại học Thủy lợi Hà Nội (khóa 1973-1978). Tốt nghiệp Tiến sĩ Công trình thủy (NCS tại Moskva, 1988-1994). Nguyên Trưởng phòng Khoa học Kỹ thuật Công ty Tư vấn Xây dựng điện 2 (2000-2015). Hội viên Hội Nhà văn Việt Nam. Ủy viên Ban chấp hành Hội Nhà văn Thành phố Hồ Chí Minh. Trưởng Ban biên tập website Hội Nhà văn Thành phố Hồ Chí Minh.

THƠ NGUYỄN VĨNH TIẾN

THƠ NGUYỄN VĨNH TIẾN

Nguyễn Vĩnh Tiến được công chúng biết đến với thể loại nhạc dân gian đương đại và từng giành 4 giải thưởng Bài hát Việt.Nhưng trước đó, Nguyễn Vĩnh Tiến từng đoạt nhiều giải thưởng văn học ở Việt Nam như giải "Tác Phẩm Tuổi Xanh"- Báo Tiền Phong; Giải Thơ Hay 93- Báo Văn nghệ Tp. HCM...