Trời buồn

Home NHÀ VĂN Thơ Trời buồn
Trời buồn

Thơ Nghiêm Thị Hằng

Trời buồn, cõng nắng đi chơi
Nắng non dồn lại để phơi nắng già.
Đời buồn, ai dễ nói ra
Đất gần im lặng, trời xa khó cầu.
Người nghèo khó, kẻ sang giàu
Khi vui cũng khóc, lúc đau lại cười…
Trách trời, hay trách tại đời
Bão giông như thử thách người thẳng ngay.
Ai làm cho bão rung cây
Chìm trong nước mắt, những ngày gian nan.
Cầu trời, năm tháng bình an
Chữ tâm khó thấy, bạc vàng dễ mua
Trời thì lúc nắng khi mưa
Tôi gom nhặt sớm, nhặt trưa, chuyện đời.
Trời buồn cõng nắng ra phơi
Tôi buồn phơi cả đời tôi nhọc nhằn.

Leave a Reply

Your email address will not be published.