Trời buồn, cõng nắng đi chơi
Nắng non dồn lại để phơi nắng già.
ĐỢI ĐÒ BÊN BẾN ĐÒ LO
Tôi về với bến đò Lo
Bến xưa vắng bóng con đò sang sông.
Tôi về người có biết không
Bến sông hoa cải trổ ngồng đợi ai?
Mùa hoa cải
Có một mùa hoa cải
Nở vàng bên bến sông
Em đương thì con gái
Đợi anh chưa lấy chồng.
Ta đi cuối đất cùng trời
Ta đi cuối đất cùng trời
Chỉ mong gặp gỡ được người tri âm
Lòng xanh biếc một giọt mầm
Tim rền như tiếng phím cầm chiều rung…
Lời đá cuội
Lòng đá cuội cũng mềm như nước mắt xếp trong veo như những tiếng thầm thì
Hoan ca
Những mầm cỏ lăn tăn trên đất
Khẽ hát lên bằng chiếc lá ngỡ ngàng
Thơ Jang Jeong Sun (Hàn Quốc)
Nhà thơ JANG JEONG SUN tốt nghiệp Đại học Giáo dục Daegu và nhận bằng thạc sĩ Giáo dục Ngôn ngữ Hàn Quốc từ Trường Cao học Giáo dục Đại học Yeungnam.
Tiếng gọi đò
Chợt nghe vẳng tiếng gọi đò
khói sương thiêm thiếp đôi bờ chiêm bao
Đêm đêm thao thức
Đêm đêm thao thức nằm nghe
nỉ non dế khóc mà se xót lòng
May mà có giấc chiêm bao
Trong mơ tôi hét thất thanh
vấp chân đánh đổ cổng thành nhà vua